'Cổ tiểu thư!'
Nghe có người gọi, Cổ Mộc Hàn quay đầu nhìn lại phía sau “là anh”
Hàn Du khẽ cười!
- Gọi tôi có việc gì?
'Cổ tiểu thư đã chuẩn bị xong chưa?
- Ừm, tôi xong rồi.
'Để tôi đưa cô về '
Cổ Mộc Hàn thoáng buồn “được, phiền anh rồi!”
Vừa ra khỏi cổng, Cổ Mộc Hàn quay đầu nhìn về phía sau...một căn tứ hộp viện cổ xưa hiện ra trong mắt cô, nó rộng đến hàng nghìn mét vuông, liếc qua cũng ước tính được tầm trăm phòng.
'Cổ tiểu thư, chúng ta đi thôi!'
Chân Cổ Mộc Hàn do dự “phải chăng sau khi mình rời khỏi nơi này thì mãi mãi sẽ không bao giờ được quay trở lại, Từ Diện Tư...anh không thể tiễn em lần cuối sao? Qua ngày hôm nay, em sẽ trở thành hôn thê của người khác...anh tiếc chăng? Hay đêm qua chỉ là trêu đùa!”
Két...
Chiếc siêu xe Ferrari quen thuộc dừng lại trước mặt cô.
- Tư Tư!
“Lên xe!”
'Già, sắp đến giờ họp rồi...già để tôi thay già đưa Cổ tiểu thư về Cổ gia'
Từ Diện Tư không để tâm đến Hàn Du, anh nhìn Cổ Mộc Hàn rồi khẽ lên tiếng “lên xe!”
Cổ Mộc Hàn gật đầu!
'Nhưng mà già, còn cuộc họp...'
“Hủy!”
Cổ Mộc Hàn kinh ngạc “ừm...thôi anh bận gì thì làm đi, công việc vẫn quan trọng hơn, để trợ lý của anh đưa em về cũng được rồi“.
“Vậy ý là em muốn cậu ta đưa em về chứ không phải anh, đúng không?”
Cổ Mộc Hàn há hốc mồm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cu-cua-me-ke/3484444/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.