Cuthbert rúc sâu hơn vào trong giường và thở dài mãn nguyện. Với một viên gạch nóng gói trong vài flannel để làm ấm chân và chiếc bánh put-đinh mặn nóng ăn vào bữa tối vẫn còn ấm trong bụng, anh đang chờ đợi một giấc ngủ dài ấm áp trong đêm mùa đông lạnh lẽo này.
Anh gần như ngủ thiếp đi thì có thứ gì đó bắt đầu gõ vào cửa sổ phòng ngủ. Tuyết chắc phải chuyển thành mưa tuyết rồi, anh mơ màng nghĩ, cuộn người lại và kéo chăn lên tận cằm. Tiếng gõ tiếp tục, không những dai dẳng, mà còn theo một nhịp điệu là lạ.
Anh ngồi phắt dậy trên giường, quả núm tua rua của chiếc mũ ngủ rơi xuống che mất một bên mắt anh. Có lẽ sức nặng của mưa tuyết đã làm gãy một cành cây và khiến nó va mạnh vào cửa sổ. Biết rằng chỉ có một cách để tìm ra, anh tách màn ra và lưỡng lự trượt chân xuống sàn nhà gỗ lạnh giá.
Hồi hộp, anh rón rén tiến về phía cửa sổ. Ánh sáng lò sưởi yếu ớt hắt lên tường những hình bóng kỳ lạ, khiến cho ngay cả hình ảnh quen thuộc của tủ quần áo và bệ để chậu nước trồng cũng lạ lùng, gớm ghiếc. Sắp đến gần cửa sổ thì anh thoáng liếc thấy một cái bóng có cánh. Anh quay ngoắt lại, nhưng mọi thứ trong phòng trông vẫn nguyên vẹn như nó vốn thế.
Lắc đầu với trí tưởng tượng của chính mình, anh quay lưng lại với cửa sổ, Julian đang ngấp ghé ở rìa cửa hẹp bên ngoài, nhìn thẳng vào anh.
Thét lên một tiếng, Cuthbert loạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-bong-toi/2337967/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.