Tô Y Thu bỗng đứng lên, mặt lạnh nói: "Tôi tới đây không phải để nghe anh nói những lời này! Còn nữa, hôn nhân của chúng tôi không cần người khác chỉ chỉ chỏ chỏ, người khác chỉ nhìn thấy vẻ bề ngoài mà thôi, chỉ cần tôi tự cảm thấy hạnh phúc là được rồi"
Âu Dương Hoa tầm thở dài, anh biết cô đang nói những lời trái với lương tâm. Nếu thực sự cảm thấy hạnh phúc, vậy tại sao cô có thể ủ rủ, tinh thần chán nản thậm chí rơi những giọt nước mắt đau lòng. Nếu cô thự sự cảm thấy hạnh phúc, tại sao cô có thể một mình lang thang không có mục đích trên đường với ánh mắt mờ mịt hoang mang. Những điều này, anh đều do anh lặng lẽ quan sát cô trong thời gian qua mà đoán ra.
Cho nên anh biết, sự kiên cường của cô chỉ là lớp ngụy trang, hoặc có thể cô đang tự lừa mình dối người, chỉ cần không ngừng tự nói với bản thân, mình rất hạnh phúc, như vậy sẽ cảm thất thật hạnh phúc.
Nhưng kỳ thực, không phải như vậy...
Tô Y Thu nói xong, khom lưng cầm túi xách trên ghế solon đi ra ngoài. Khi đi ngang qua Âu Dương Hoa, thì đột nhiên anh giữ tay cô lại, từ đầu tới cuối trên gương mặt vẫn nở nụ cười thản nhiên vì anh biết cô không vui cho nên anh rất hi vọng, bản thân có thể truyền sự vui vẻ của mình sang cho cô.
"Mới đó mà đã muốn đi rồi sao?"
"Vì tôi không có chuyện gì để nói với anh hết"
Âu Dương Hoa liếc mắt nhìn tờ báo cáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-bi-mat-cua-tong-giam-doc-ac-ma/1219614/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.