Thực tế tàn nhẫn một lần nữa nhắc nhở, cô chính là kẻ thứ ba phá hoại hạnh phúc của người chị em thân thiết, tận trong đáy òng lương tâm của cô vô cùng day dứt.
Xế chiều đi đón Tiểu Diệc tan học, ngồi trên xe taxi, cậu nhận ra mẹ không vui, "Băng Dao, đã xảy ra chuyện gì sao? tại sao mẹ có vẻ không vui?" nhìn mẹ tò mò hỏi.
Dịu dàng xoa tóc con trai, "Không, mẹ có chuyện gì không vui đâu."
"Gạt người, rõ ràng là có! Có phải vì chú Thẩm không tới thăm chúng ta, mẹ nhớ chú ấy?" Tiết Tiểu Diệc chớp mắt, "Chúng ta gọi điện thoại cho chú Thẩm, bảo chú ấy tới thăm chúng ta được không? Tiểu Diệc cũng muốn gặp chú ấy"
Doãn Băng Dao cười cười, dịu dàng nói. "Chú Thẩm đang bận, đợi chú ấy giải quyết xong sẽ tới tìm chúng ta. Chúng ta không thể quấy rầy chú ấy hiểu không?"
"Vâng ạ." Tiết Tiểu Diệc gật đầu.
"Tiểu Diệc ngoan lắm"
Hai mẹ con về tới khu chung cư, vui mừng khi nhìn thấy xe của Ngự Giao đang đậu dưới lầu.
Tiết Tiểu Diệc trợn to hai mắt, nở nụ cười tươi rói, "Là xe của chú Thẩm! Chú ấy đến thăm chúng ta"
Tiết Tiểu Diệc vội vàng vui mừng chạy vào bên trong.
"Từ từ thôi, cẩn thận không ngã." Doãn Băng Dao vội vàng đi theo.
Thang máy vừa lên tới lầu tám, Tiết Tiểu Diệc lập tức chạy thẳng tới căn hộ trước đây của Ngự Giao, nhón chân lên, cánh tay nhỏ bé mũm mĩm giơ ra nhấn chuông cửa.
Nhấn mấy lần vẫn không có ai ra mở cửa, cậu bé gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-bi-mat-cua-tong-giam-doc-ac-ma/1219609/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.