Ngự Giao dùng một tay ôm ngang Doãn Băng Dao, dịu dàng ra lệnh: "Bây giờ em không được hỏi gì, cũng không được lo lắng, nhắm mắt lại, ngoan ngoãn ngủ đi nhất định phải nghĩ ngơi thật tối, Tôi mai anh sẽ mời bác sĩ tới kiểm tra lại cho em lần nữa" sau khi đặt cô lên giường, bản thân cũng chui vào.
"Anh làm gì?"
Ôm chặt cô vào lòng, nói: "Anh muốn ngủ cùng em"
"Giao, virut trong người em vấn chưa được loại bỏ"
"Lão già kia nói, uống thuốc rồi sẽ không lây bệnh nữa, em yên tâm đi. Sẽ không có chuyện gì, anh chỉ muốn ôm em ngủ thôi" anh đột nhiên giống như một đứa trẻ.
Cô gẩng đầu nhìn, bất đắc dĩ cười cười, sau đó rúc vào trong ngực anh. Cơ thể mềm mại không xương của cô ở trong ngực khiến bụng dưới của anh đột nhiên như có một luồng nhiệt nóng ran.
"Băng Dao..." anh lên tiếng mới phát hiện giọng mình hơi khàn khàn
"Sao?"
"Em đừng nhúc nhích nữa"
"Sao vậy?" từ trong ngực anh, cô ngẩng đầu lên nhìn bầu ngực căng trong càng ép vào người anh.
Hơi thở của anh càng lúc càng dồn dập, có thể nghe được cả tiếng tim đập thình thịch, "Em đừng quyến rũ anh"
Dõan Băng Dao ngẩn người, vô tội chớp mắt, "Em không có quyến rũ anh"
"Em tự nhìn đi" anh nghiêng người, một vật cứng chọc vào chân cô.
Doãn Băng Dao hơi ngẩn người, chợt hai gò má ửng đỏ, "Giao, nếu anh muốn....."
"Vậy nên anh mới nói em đừng nhúc nhích nữa" cắt ngang lời cô, ôm chặt cơ thể cô vào lòng: "Ngoan ngủ đi"
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-bi-mat-cua-tong-giam-doc-ac-ma/1219606/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.