Cuối cùng Tiết Noãn Nhi ý thức được sự tồn tại của bản thân chỉ mang tới cho Y Thu đau khổ, cái bạt tai trong bệnh viện đã thức tỉnh cô.
Cô không nên lưu luyến thứ tình cảm vui vẻ hạnh phúc ngắn ngủi với Ngự Giao, không nên để bản thân bị ham mê nhất thời. Phải cư xử với Ngự Giao thật tốt để sớm lấy được những tài liệu cơ mật, tất cả chỉ đều là cái cơ trong tiềm thức mà thôi. Cuối cùng cô đã nhận ra, nhưng khi tiếp xúc nhiều với anh, nhìn thấy anh mỉm cười liền không thể từ chối, cô vẫn yêu như trước...
Không thể tiếp tự tự lừa mình dối người, cô tự nói với mình không thể ích kỷ như vậy, dù sao sớm muộn gì cũng rời đi, nếu bây giờ tiếp tục qua lại với anh giống như mấy ngày hôm trước, Tiểu Diệc sẽ càng ngày càng có tình cảm với anh. Chờ đến khi muốn rời khỏi, sẽ càng khó khăn càng đau khổ hơn. Cho nên, cô quyết định ngoài những lúc làm việc, phải giữ một khoảng cách nhất định với Ngự Giao. Nghĩ như vậy, cô không còn tới bệnh viện nữa. Lang Long và Phương Chính Đông cũng không nhắc tới chuyện Tô Y Thu đánh Tiết Noãn Nhi với Ngự Giao.
Ngự Giao lấy điện thoại gi động, bấm số của Tiết Noãn Nhi "Này, sao bây giờ mới nghe điện thoại, chiều nay cô dẫn Tiểu Diệc tới bệnh viện được không? Tôi... tôi rất nhớ cậu nhóc đó" Anh tươi cười nói, giọng điệu rất thản nhiên.
Nhưng cô lạnh lùng đáp: "Tôi còn bận một số chuyện, không thể đưa Tiểu Diệc tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-bi-mat-cua-tong-giam-doc-ac-ma/1219578/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.