Ngự Giao và Tiết Noãn Nhi cùng lúc nhìn về phía phát ra tiếng nói, chính là Đồng Bội và Phương Chính Đông.
Khi nhìn thấy gương mặt Tiết Noãn Nhi, trên khuôn mặt Đồng Bội hiện lên vẻ thất vọng: "Lại là cô, tại sao gần đây tôi hay nhận lầm người vậy nhỉ?"
"Là do em nhớ Băng Dao quá chứ sao." Phương Chính Đông trêu chọc
Ngự Giao nhìn Đồng Bội đầy thắc mắc: "Hai người biết nhau?"
"Không, hôm trước tôi nhìn thấy bóng lưng của cô ấy, cho rằng là Băng Dao, vừa rồi lại nhận lầm đúng là mắt mũi càng ngày càng kém." Đồng Bội ngượng ngùng lắc đầu nói
Tiết Noãn Nhi cười cười, cảm giác ánh mắt Phương Chính Đông và Đồng Bội vẫn đặt trên người mình, cảm thấy mất tự nhiên nói "Tôi có việc phải đi trước." Vừa định rời đi liền bị kéo lại
"Không được đi, Đồng Bội và Doãn Băng Dao là bạn thân, chẳng lẽ cô không biết cô ấy sao?" Ngự Giao nheo mắt nhìn, dường như cố ý làm khó.
Đồng Bội gãi gãi mái tóc ngắn, dáng vẻ không hiểu chuyện, cô vẫn giống như trước đây mỗi khi gặp vấn đề không hiểu liền gãi đầu. Đưa mắt nhìn Tiết Noãn Nhi một lượt từ trên xuống dưới "Cô và Băng Dao là bạn thân? Tại sao tôi không nghe Băng Dao nói gì về cô."
"Tôi và Băng Dao quen biết cách đâu sáu năm, cho nên hai chúng ta không biết nhau." Tiết Noãn Nhi cố gắng để giọng nói của mình nghe thật tự nhiên
"Ồ, vậy sao? Nếu cô là bạn thân của Băng Dao thì cũng chính là bạn thân của tôi, sau này có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-bi-mat-cua-tong-giam-doc-ac-ma/1219556/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.