"Tổng giám đốc, anh đừng như vậy! Đừng như vậy" Tiết Noãn Nhi giãy giụa, trái tim đập cuồng loạn.
Ngự Giao ôm chặt không buông, đôi tay không an phận di chuyển trên người cô, hô hấp dồn dập: "Băng Dao, đừng rời khỏi anh, anh rất nhớ em, anh nhớ em đến sắp phát điên lên rồi. Băng Dao, Băng Dao...."
Tiết Noãn Nhi kinh ngạc, quên cả giãy giụa, vì vậy nhân cơ hội đó đầu lưỡi anh liền chui vào trong khoang miệng nhỏ thơm mùi đinh hương của cô.
Cô bấm một cái thật mạnh lên người mình, tự nhủ không thể tiếp tục lún sâu vào vũng bùn này. Tuyệt đối không thể quên đi những tổn thương anh ta đã gây ra cho cô, cũng nhưng những tổn thương đã gây ra cho Tô Y Thu. Không thể lún sâu vào vết xe đổ.
"Tôi là Tiết Noãn Nhi! Không phải là Doãn Băng Dao" Tiết Noãn Nhi lạnh giọng nói.
"Không! Em chính là Băng Dao! giọng nói của em, cơ thể của em, anh rất quen thuộc" trong bóng tối, anh đột nhiên như mất đi lý trí, bởi không nhìn thấy gương mặt Tiết Noãn Nhi, cho nên anh cố chấp cho rằng cô chính là Doãn Băng Dao
Ngự Giao giống như phát điên, ôm chặt cơ thể cô vào lòng những nụ hôn không ngừng rơi xuống. Đôi tay nóng bỏng của anh luồn vào vạt áo cô chui vào bên trong, đầu ngón tay nhẹ nhàng linh hoạt nhanh chóng tháo móc áo lót.
Tiết Noãn Nhi hít sâu một hơi, cảm giác trước ngực đột nhiên như được nới lỏng. Cơ thể cô yếu ớt như muốn ngã, nhưng lại không cách nào đẩy người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-bi-mat-cua-tong-giam-doc-ac-ma/1219531/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.