"Nhưng trước khi mẹ mất còn nói với con, cho dù bố làm gì cũng không được hận" hốc mắt Băng Dao hơi ướt.
"Đó là vì bà ấy cảm thấy áy náy với bố"
"Ba đã từng đến bệnh viện đó kiểm tra lại chưa? Có lẽ đúng là bế nhầm" Cô hiểu mẹ yêu bố đến dường nào, cho nên cô không tin bà sẽ làm ra những chuyện như vậy.
"Không, không cần. Chuyện này bố đã để trong lòng bao nhiêu năm qua, không muốn nói cho con biết, không muốn để cho bất kỳ người nào biết, đó là vì bố không biết người ngoài biết những chuyện xấu này, đồng thời cũng muốn giữ lại chút thể diện cho người mẹ đã chết của con"
"Bố...."
"Được rồi, con đùng nói gì nữa... Hôm nay bố nói cho con biết những chuyện này, là không muốn cho con tiếp tục điều tra hay nghi ngờ chuyện gì"
Nhìn vẻ kiên định của ông, cô biết có nói gì cũng vô ích.
Nếu ông không muốn đi điều tra, vậy sẽ cô tự mình điều tra.
Thi Lục Đình đứng ở cửa nghe lén, thấy tiếng bước chân hai người đi về phía mình, vội vàng chạy đi, núp vào một góc.
Doãn Băng Dao đi xuống lầu đi ra cổng, thấy Doãn Hoan Hoan đang tưới nước trong vườn hoa.
Vô bé vội vàng buông gáo tưới nước trong tay xuống, "Chị, chờ em đã"
"Có chuyện gì vậy?"
Doãn Hoan Hoan nở nụ cười thẹn thùng, "Chị, chị có thể dẫn em tới nhà họ Thẩm ở được không, nghe nói trong nhà họ Thẩm có rất nhiều khu nhà cao cấp, trên thế giới những khu nhà như vậy chỉ đếm được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-bi-mat-cua-tong-giam-doc-ac-ma/1219479/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.