Cởi quần áo xong Doãn Băng Dao vẫn đứng trên bờ, hai tay ôm ngực, lạnh đến run lập cập.
"Lạnh thì xuống nước đi" Ngự Giao cười nhạo nói, "Không phải cô thông minh lắm sao? Sao bây giờ lại đần như vậy"
"Nước.... nước sâu không?" giọng nói run rẩy yếu ớt.
Ngự Giao đứng lên, cô nhìn thấy nước chỉ tới eo anh, vì thế mới dám bước xuống nước.
Cô yên tâm bước hai chân xuống nước, nhưng hai chân hoàn toàn không chạm đáy hồ.
"Bõm" một tiếng, Doãn Băng Dao mất thăng bằng rơi xuống nước. Cô giẫy giụa trong nước, mãi không tìm thấy điểm tựa. Đột nhiên, có một sức mạnh kéo cô lên.
"Đứng vững vào! Nước không sâu đâu" Ngự Giao buồn cười nhìn cô, đúng là ngốc nghếch.
Dưới sự giúp đỡ của anh, cuối cùng chân Doãn Băng Dao cũng đặt xuống đáy hồ, nước vừa hay đến cổ cô, chỉ còn mỗi một cái đầu.
Cô cố gắng ngẩng cổ lên, tránh việc uống phải thứ nước mằn mặn trong hồ
"Khụ... Vừa nãy không phải nước chỉ tới eo anh thôi sao?"
"Đúng vậy, nhưng không phải chỗ nào cũng như chỗ nào"
Hồ nước nóng này khá rộng, cô không biết ở đây cũng có chỗ sâu chỗ nông.
Cho dù chỗ nước sâu nhất chỉ tới cổ cô mà thôi. Nhưng từ bé cô đã sợ nước, bởi vì đối với cô mà nói, hồ bơi là một cơn ác mộng.
Đó là một cơn ác mộng đáng sợ, đến bây giờ cô cũng không dám nhớ lại.
Ngước mắt lên, phát hiện Ngự Giao đang yên lăng nhìn cô.
Trong đôi mắt, lóe lên những tia giận dữ.
Doãn Băng Dao vội vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-bi-mat-cua-tong-giam-doc-ac-ma/1219449/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.