Thấy vẻ mặt Doãn Băng Dao có chút khác thường. Ngự Giao cúi người, hôn lên trán cô, động tác rất mờ ám: "Hiên Bạch, cậu đừng nhìn như vậy, làm Băng Dao xấu hổ rồi"
Thẩm Hiên Bạch nở nụ cười yếu ớt nói: "Đâu có". Nhìn thấy người con gái mình yêu nhất ở trong lòng người đàn ông khác khác, cảm giác này thực sự rất đau đớn.
Ngự Giao ôm Doãn Băng Dao ngồi xuống, luôn dè dặt cẩn thận, mỗi động tác nhỏ đều có thể nhìn ra được sự yêu thương che chở của anh với cô.
"Băng Dao, em biết Hiên Bạch là người nhà anh à?" Anh hỏi.
Doãn Băng Dao cắn chặt môi dưới, lắc đầu.
"Cậu ấy là em họ của anh, mới từ nước ngoài trở về, mấy năm nay hai anh em không gặp nhau, anh nhớ hình như em rất thích đàn Piano, cậu ấy là một nhạc sĩ nổi tiếng, sau này cậu ấy có thể chỉ dậy cho em" Ánh mắt Ngự Giao uyển chuyển nhìn về phía Thẩm Hiên Bạch, "Hiên Bạch, cậu nói được không"
"Vâng, tất nhiên là được rồi" Tình huống bất ngờ này khiến anh trở tay không kịp.
"Ha ha..." Ngự Giao cười lớn: "Cậu xem, vừa nói mà tôi đã quên, hai người đã quen nhau, chắc chắn Băng Dao đã biết bây giờ cậu là nhạc sĩ nổi tiếng, hay là hai người kể chuyện trước đây cho tôi nghe?" Nghiêng đầu nhìn về phía Băng Dao, trong giọng nói mang theo ý cười.
Hai tay Doãn Băng Dao đặt trên đùi, nắm chặt vạt áo, trong lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi.
Tên thật của Ngự Giao là Thẩm Ngạn Bằng, đáng lẽ cô nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-bi-mat-cua-tong-giam-doc-ac-ma/1219428/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.