Nếu hai người Tô Kiến Định và Hoắc Hải Phong đã bày Hồng Môn Yến cho ông ta, tất nhiên anh ta sẽ phải trả ít lễ cho họ.
“Vâng, ngài yên tâm, bây giờ đi chuẩn bị ngay.” Quản gia gật đầu. Lần này khi rời khỏi phòng làm việc liền tiện thể đóng cửa lại.
Sau khi quản gia đi khỏi, trong phòng hoàn toàn yên tĩnh. Abel tựa vào ghế, ngồi hơn nửa tiếng mới đứng dậy đi tới trước giá sách gần đó, đổi vị trí vài quyển sách không thu hút. Đột nhiên giá sách trượt qua bên cạnh, lộ ra một két sắt rất lớn, lấp lánh ánh bạc, ánh sáng bên trên là mật mã có hơn sáu con số.
Trông không giống như để đặt những đồ vật có giá trị mà giống như một chỗ để ấn náu vào lúc nguy hiểm.
Động tác của ông ta thong thả mở từng ổ khóa. Lúc ông ta đã hoàn toàn mở cửa két sắt ra thì cũng sắp mười hai giờ trưa. Cửa rất lớn, tuy tự động bật mở, nhưng muốn lấy đồ thì còn phải đẩy ra một chút. Abel cũng coi như dùng hết sức bình sinh mới miễn cưỡng đẩy ra được vài centimet khe hở của cánh cửa sắt lớn vừa dày vừa nặng đó, sau đó nghiêng người chui vào.
Có rất nhiều thứ màu trắng giống viên gạch đặt trong két sắt là do người khác làm, xếp cả một tầng, nhìn bên trên có gần hơn một trăm viên, xung quanh chúng còn rắc một ít bột phấn màu trắng.
Abel né tránh những thứ này, ngồi xổm xuống sợi dây, rút ra hai thỏi vàng từ đáy của lớp dưới cùng.
Trên thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-bi-mat-cua-hoac-tong/1746981/chuong-501.html