f“Tô Kiến Định anh ấy không thích người lạ vào nhà, dù gì, con với hai người cũng chẳng hề thân thiết.” Tô Minh Tú vừa nói dứt lời, cô vươn tay cho ánh mặt trời nhảy nhót trên làn da.
“Tô Minh Tú! Nếu cô không muốn sống nữa, tôi thành toàn cho cô, tôi nói cho cô biết, cho dù cô có cưới hỏi đàng hoàng làm vợ của Tô Kiến Định, chỉ cần tôi còn sống trên cõi đời này, cô phải báo hiếu cho tôi, càng đừng nói hiện tại cô chưa phải là vợ của Tô Kiến Định Mau mau cho tôi vào nhà, nếu tôi không đồng ý, cả đời này cô đừng nghĩ đến chuyện gả cho Tô Kiến Định, tôi tuyệt đối không đồng ý hôn sự này!”
Tô Văn Minh bị Tô Minh Tú làm cho tức giận, ông đi nhanh đến trước mặt cô, nếu không phải vệ sĩ ngăn cản, chỉ sợ ông đã nhào tới trước mặt Tô Minh Tú cho cô một cái tát.
“Con đã không còn là trẻ vị thành niên nữa rồi nên con không cần phải có sự giám hộ của bố, hiện tại con đã trưởng thành, càng không cần bố phải can thiệp vào chuyện kết hôn với Tô Kiến Địn sao bố nghĩ con còn sợ bố chứ? Bố cho rằng con còn là con bé tay trói gà không chặt như trước kia sao? Bố nghĩ con còn là con bé để mặc cho bố đánh chửi, không dám làm gì sao?”
Có những thứ ám ảnh cô suốt một thời gian dài, nếu không phát tiết ra, nó sẽ trở thành tâm bệnh bén rễ ăn sâu vào trong tâm trí, sau khi Tô Minh Tú xả hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-bi-mat-cua-hoac-tong/1746978/chuong-498.html