“Bố có thể cho con hai phần ba là tiền đặt cọc, cho dù bố có đổi ý, hai phần ba tài sản cũng đủ để con tiêu xài phung phí mấy đời rồi.”
Vết thương trên ngực co giật đau đớn, Tần Văn Hưng cúi đầu, môi run rẩy, nếu không phải bị trói cả người, ông ta hiện tại đã sớm bị nằm trên mặt đất, không chỉ có chân yếu ớt mà toàn thân cũng không có chút sức lực nào, tác dụng phụ quá lớn.
Lúc trẻ ông ta có thể chịu đựng một chút loại đau đớn này, nhưng ở tuổi này, ông ta không thể chống đỡ được nữa!
“Hai phần ba! Ông làm tôi hơi cần nhắc một chút rồi đó... Dương Thừa Húc còn chưa kịp nói xong, đột nhiên vút roi ra, nhìn vết máu khác lại xuất hiện, khí thế bừng bừng, giống như nhìn thấy gì đó thú vị, không tự chủ được kích động!
“Dương Thừa Húc!” Ba chữ này bị kẽ răng ép ra ngoài, Tần Văn Hưng lúc này da thịt đã đau đớn vô cùng, sắc mặt ông ta trở nên dữ tợn, trên lồng ngực đau như lửa đốt, vết thương trước đó còn chưa dịu đi bao nhiêu, lại xuất hiện thêm một vết thương khác, ông ta không biết mình có thể chịu đựng được bao lâu nữa, căn cứ vào thủ đoạn ra tay không phân mức độ của Dương Thừa Húc thì nghiêm trọng nhất là ông ta có thể thật sự chết trong tầng hầm chật chội này.
Ông ta còn rất nhiều việc vẫn chưa làm, không thể dễ dàng cứ như vậy mà chết ở nơi này, nhất định phải sống sót
Tần Văn Hưng cả người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-bi-mat-cua-hoac-tong/1746938/chuong-458.html