"Hướng Minh, sao con lại không qua chơi với em?"
Cậu bé cứ trầm mặc cả ngày như thế, suốt ngày chỉ ôm khư khư một quyển sách để đọc, chính là những quyển sách mà ngay cả người lớn như cô đọc cũng không hiểu nổi. Trông có vẻ còn bận rộn hơn cả cô, điều này khiến Tô Quỳnh Thy cảm thấy tự hào nhưng đồng thời cũng cảm thấy có hơi đau lòng.
"Mẹ đến đây lúc nào đấy?" Tôi Hướng Minh nghiêng đầu sang nhìn cô một cái rồi lại nói: "Bố đã rời khỏi nhà từ tối hôm qua, buổi sáng ông nội Sơn đã nói cho con biết. Bây giờ chắc bố vẫn còn đang trên máy bay đấy, mẹ mau đi ăn sáng đi!"
"Bố không có ở nhà cũng không có gì quan trọng. Trong nhà vẫn còn có Hướng Minh mà, Hướng Minh sẽ bảo vệ mẹ và Tinh Hòa thật tốt có đúng không nào?" Chuyện Hoắc Hải Phong đi công tác là chuyện thường xuyên xảy ra, Tô Quỳnh Thy cũng chỉ sửng sốt một chút thì đã có thể chấp nhận được sự thật này. Cô đưa tay xoa đầu cậu bé, có quản gia Sơn ở đây, chuyện trong nhà cũng không cần cô phải bận tâm đến. Bởi vì nãy giờ vẫn chưa ăn gì nên bây giờ cô cảm thấy hơi đói.
Cô vui vẻ ăn xong bữa sáng, sau đó nghỉ ngơi một lúc chờ đến chiều khi Tô Minh Tú đã nghỉ ngơi thật khỏe thì hai người sẽ đi ra ngoài một chút. Lúc này, Tô Kiến Định đã đến mục tiêu cần đến, Trần Bắc đã phân chia và sắp xếp vị trí ẩn nấp cho ba mươi người còn mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-bi-mat-cua-hoac-tong/1746928/chuong-448.html