"Mặc dù bây giờ tôi không thể tra ra người sau lưng cậu rốt cuộc là ai, nhưng cậu cảm thấy ta sẽ không tra không ra được những người bên cạnh cậu rốt cuộc có những ai sao! Tôi cho cậu một phút để cân nhắc, nếu như cậu nghĩ xong rồi, nói ra thì người chết chỉ có mình cậu, không nói ra, thì người chết chính là cả nhà của cậu." Nói xong cười khẽ hai tiếng, giơ tay lên nhìn đồng hồ đeo tay vừa muốn nhìn để tính giờ, giống như anh ta đang nghĩ điều gì đó.
Ngừng động tác trên tay rồi nói thêm một câu: "Tiện thể nói luôn một chút, muốn chết ở nơi này lại là một hy vọng xa vời, cậu chắc chắn người mà cậu quan tâm có thể chịu được khốc hình này hay sao? Tốt lắm, không nói nhiều nữa, bắt đầu tính giờ rồi!" Nói xong anh ta không nói gì nữa.
Người đàn ông một mực cúi thấp đầu, trên người không biết có tất cả bao nhiêu vết thương từ bé đến lớn. Người đàn ông không nói lời nào từ đầu tới đuôi đến bây giờ rốt cuộc cũng có chút luống cuống, tay nhỏ giùng giằng một chút, hàm răng cắn thật chặt, tiếng nghiến răng vang lên.
Một phút nói dài cũng không dài, bảo ngắn cũng không ngắn lắm, đối với Abel mà nói chẳng qua là đếm sáu mươi giây, nhưng đối với người đàn ông này mà nói thật sự giống như đi qua cả đời rất dài, cậu ta chậm rãi nâng đầu còn đang rỉ máu lên, hai mắt nhìn người đàn ông trước mặt.
"Thời gian đã hết, tôi đã rất nhân từ với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-bi-mat-cua-hoac-tong/1746923/chuong-443.html