Bị bất ngờ không kịp đề phòng nên cô ấy có chút mất trọng lượng, để cho Tô Minh Tú theo phản xạ mà vòng tay qua ôm lấy cổ anh ta, trong cổ họng hét lên một tiếng. Lúc nhìn thấy Tô Kiến Định cô ấy nuốt ngược tiếng hét xuống, há miệng cắn một cái vào tay anh ta.
"Cảm giác thế nào?" Rõ ràng là cánh tay mình bị cắn, mà anh ta thì lại quan tâm đến người cắn.
"Anh Định, bao giờ chúng ta mới được về nhà?" Sau khi tức giận rồi chạy lên lầu ngày hôm qua, Tô Minh Tú đã nghĩ đến chuyện trở về nhà. Mặc dù cô ấy ở đó cùng Tô Kiến Định không bao lâu, nhưng lúc rời đi lại muốn quay về nơi đó nhất.
"Ăn sáng một chút rồi lên đường, anh cũng không muốn ở đây lâu." Có một số việc anh ta không thể giải quyết vì có Minh Tú ở đây, chờ cô gái nhỏ này rời đi, anh ta mới bắt tay vào chuẩn bị một số việc.
Trong lúc suy nghĩ, anh ta vừa dỗ dành Tô Minh Tú vào phòng vệ sinh rửa mặt sạch sẽ, sau đó cho cô ấy ăn. Dọn dẹp sơ một chút, rồi dắt tay nhỏ của cô ấy xuống lầu dưới, lúc bọn họ đến không mang nhiều đồ lắm, cho nên bây giờ đi tất nhiên cũng không đem theo bao nhiêu đồ.
Hai người mới vừa đi xuống lầu đã bị Tô Mộc Trà đang ngồi ở trong phòng khách xem ti vi ngăn lại: "Chị hai, anh rể phải đi nhanh như vậy sao? Mộc Trà còn chưa dẫn anh chị đi dạo một chút, bây giờ chính là lúc thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-bi-mat-cua-hoac-tong/1746920/chuong-440.html