"Cốc cốc cốc!" Sau khi gõ cửa, Yaren cũng không đợi Tô Kiến Định lên tiếng đã đẩy cửa đi vào rồi trực tiếp ngồi trên ghế sô pha mà không hề có một chút khách khí, bảy tám người vệ sĩ đứng ngay ngắn xung quanh đứng anh ta giống như anh ta đang phải đối mặt với một nhân vật nguy hiểm.
"Không biết ngài Yaren gióng trống khua chiêng đến đây là vì chuyện gì? Hơn nữa còn mang nhiều vệ sĩ thế này, người ngoài không biết sẽ tưởng rằng ngài muốn đối phó với tôi đấy!" Tô Kiến Định giả vờ như không biết chuyện gì, đứng lên tiến tới.
Anh ta cũng không thèm để ý là đảm vệ sĩ này đang nghĩ gì, đặt mông ngồi xuống một bên và đưa tay rót một ly nước sau đó đưa tới.
"Kiến Định cứ nói đùa. Chỉ là một thời gian trước tôi bất ngờ xảy ra chút chuyện nên có chút phản ứng hơi quá mà thôi. Lần này tới đây chủ yếu là để thăm cậu và bố một chút, trở lại lâu như vậy rồi mà vẫn chưa đến công ty một lát, dù sao nơi này cũng là nơi mà trước đây tôi từng làm việc, ít nhiều gì cũng có một chút kỷ niệm. Tôi chỉ đi dạo một lát rồi sẽ đi ngay, sẽ không làm phiền đến công tác của cậu, trở về tiếp tục cố gắng đi!"
Yaren cười híp mắt vỗ lên bả vai của Tô Kiến Định một cái, mới nhìn thì đúng là giống như anh ta thật sự chỉ tới thăm nơi này một chút vậy, thậm chỉ chờ Tô Kiến Định trở lại chỗ ngồi, anh ta còn giả vờ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-bi-mat-cua-hoac-tong/1746893/chuong-413.html