Cả tòa lâu đài cổ được trang trí hoàn toàn dựa theo sự yêu thích trước đó của Tô Quỳnh Thy, Hoắc Hải Phong đã tân trang chỉnh sửa lại trong vòng bảy ngày.
Trên bãi cỏ lớn bên ngoài không chỉ trồng hoa hướng dương, mà dọc theo vòng tròn ở ngoài cùng còn trồng cả hoa tường vi cong cong uốn lượn đang nở rộ. Dưới hiên có đặt một cái ghế dài, đi về phía xa một chút có một nhà kính trong suốt trồng hoa, bên trong có đủ loại hoa đang no.
Lâu đài cổ vốn hơi u ám bây giờ đã sáng trưng lên nhờ đèn đuốc, mặc dù đang là buổi tối, nhưng vẫn có thể nhìn thấy rõ cảnh vật ở bên ngoài.
Tô Quỳnh Thy ăn một chút cháo, sau khi híp mắt đánh giá một hồi thì nắm lấy tay áo của Hoắc Hải Phong đi lên lầu lần nữa.
Đêm qua lúc cô về đến phòng thì đã say rồi, ban ngày vẫn luôn ngủ, vốn không có thời gian quan sát kỹ căn phòng, hiếm khi được rảnh rỗi như lúc này nên không thể không đi quan sát một chút, dù sao cũng là chỗ sẽ sinh sống sau này.
Bên ngoài phòng có một cái ban công rất lớn, chỉ là không có bất cứ loại hoa cỏ nào mà lại bày một cái xích đu vô cùng lớn, được phủ kính trong suốt có thể nhìn thấy bên ngoài từ bên trong, nhưng bên ngoài lại không thấy được bên trong, toàn cảnh ba trăm sáu mươi độ thỉnh thoảng thỏa mãn thú vui xấu xa của Hoắc Hải Phong.
Trong phòng có bày một cái ghế số pha vô cùng lớn, chiếm cả một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-bi-mat-cua-hoac-tong/1746816/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.