Cho đến khi xe dừng lại, một tấm thảm đỏ trải dài từ xe cho đến lâu đài ở cách đó không xa, chút cảm giác chân thật này của cô không biết bay đi đâu mất trong nháy mắt.
Cô trợn mắt há hốc mồm quay đầu nhìn về phía Hoắc Hải Phong: "Hải Phong, anh, sao anh lại làm hôn lễ ở chỗ này?"
Lâu đài này là một nơi tương đối lớn, cực kỳ xinh đẹp, tọa lạc ở nơi này, phong cách thời Trung cổ tương đối rõ ràng.
Loại địa phương này cho dù là thuê, giá cả cũng đắt đỏ đến mức căn bản gia đình bình thường có nghĩ cũng không dám nghĩ tới. "Anh đã mua lại chỗ này rồi, nếu như em thích thì chúng ta có thể trực tiếp dọn vào ở luôn. Chẳng qua là thiết bị hiện đại ở bên trong không hoàn thiện lắm, có thể sinh hoạt sẽ không được thuận tiện cho lắm." "Từ từ, Hải Phong, anh nói đây không phải là thuê, là anh mua lại rồi sao?"
Giơ tay chặn lại lời nói của Hoắc Hải Phong, cả người
Tô Quỳnh Thy thiếu chút nữa ngã lên trên người anh.
Chuyện vì kết hôn mà mua lại cả một lâu đài như vậy, thật đúng là khiến cho người ta không biết phải làm sao. "Đúng vậy, anh muốn đem hết tất cả mọi thứ tốt nhất cho em, chỉ là một lâu đài mà thôi, nếu như em không thích, để đó hoặc là em muốn bán đi, anh đều sẽ nghe theo em." Anh giúp cô vén tóc qua sau tai.
Hoắc Hải Phong mở cửa xe rồi đi xuống, vòng qua đầu xe, kh người mở cửa xe ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-bi-mat-cua-hoac-tong/1746813/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.