Cúi đầu, không để ý đến sự vùng vẫy của anh ta lúc đó, Hoắc Hải Phong rút ra một con dao găm ngắn từ bên hồng, đến cả lưỡi dao cũng hẹp, ánh sáng màu bạc lóe lên, một dòng máu theo tiếng xoẹt! bắn ra, dính ở trên mặt Ôn Hàng Dương, máu tươi ấm nóng, những người ở đó ngoại trừ tiếng rên rỉ của Vũ Nguyên Hải thì không có ai nói một lời nào.
Mọi người bị cảnh tượng này sốc đến không nói nên lời, nhưng riêng vẻ mặt của Hoắc Hải Phong vẫn vô cảm như cũ, dường như anh không có cảm giác gì, chỉ lặp lại lời nói: “Người đang ở đâu?” “Hoắc Hải Phong, mày nghĩ rằng mày giết anh ta thì tao sẽ để mày ở yên sao! Muốn biết tung tích của Quỳnh Thy thì cứu tao, mày cứu anh ta đi, không chừng tâm tình tạo mà tốt thì sẽ suy nghĩ nó...
Lời Ôn Hàng Dương còn chưa nói xong đã nghe thấy một tiếng xoẹt quen thuộc, tay Hải Phong vung lên chém dao xuống, trên đùi của Vũ Nguyễn Hải lại nhiều thêm một vết thương, máu từ hai khe hở cùng nhau chảy ra, sắc mặt anh ta lại càng trắng bệch, động tác vùng vẫy cũng ngừng lại. Tiếng rên rỉ yếu ớt từ trong miệng phát ra, cả mổ vầng trán đều là mồ hôi lạnh, quả nhiên là vô cùng đau.
Hoắc Hải Phong giống như một người máy vô cảm vậy, mọi động tác và lời lẽ mà anh thốt ra đều làm cho những người có mặt ở nơi đó run rẩy sợ hãi: "Chỗ tôi còn có một số đồ muốn cho anh ta đích thân thử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-bi-mat-cua-hoac-tong/1746785/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.