"Chuyện này tôi muốn đích thân điều tra. Nhưng anh đã nghĩ đến rồi, tôi sẽ không xen vào. Yaren không đến, Hải Phòng lại là sân nhà của anh, cho dù là người của anh ta xuất sắc nhưng anh có lợi thế của thiên nhiên, chỉ cần động não suy nghĩ thì anh ta sẽ không phải là đối thủ của anh. Kiến Định học nhiều biết nhiều, sau này người đối đầu với anh còn khó khăn hơn hiện giờ rất nhiều.”
Vỗ vỗ vai Tô Kiến Định và nói rõ rằng ông ấy không còn việc gì ở đây nữa. Công tước Otto ngâm nga bài hát rồi quay người rời đi. “Cần hỗ trợ thì gọi cho tôi.” Loại chuyện tranh luận trong gia tộc này anh có thể giúp được rất ít, Hoắc Hải Phong vừa nghĩ đến Tô Quỳnh Thy lúc này đang không biết có bao nhiêu nguy hiểm, anh lo lắng để lại một câu rồi chạy đến bệnh viện.
Từ TQT đến bệnh viện không xa, Hoắc Hải Phong lái xe với tốc độ rất nhanh, chưa đến mười phút đã đứng dưới lầu bệnh viện. Trong bệnh viện yên tĩnh lạ thường, Hoắc Hải Phong hít sâu một hơi, bước xuống xe rồi đi vào thang máy.
Tô Quỳnh Thy lần này đã ngủ một giấc khá lâu, sau khi anh làm xong việc bận rồi quay lại, thì thấy Tô Hướng Minh đã canh ở đây từ sớm, lúc này đang ngồi yên lặng trên số pha đọc sách. Với một đống sách nhỏ được đặt ngay ngần trên tay, có vẻ như cậu nhóc đã thật sự học tập, vẻ mặt nghiêm túc, chững chạc có mấy phần giống anh.
Vừa quay về thì thấy cảnh tượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-bi-mat-cua-hoac-tong/1746771/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.