Lâm Tiến Quân nói vậy khiến Tô Kiến Định càng mờ mịt. Gia đình Vũ Nguyễn Hải không liên quan đến Hoắc Hải Phong, vậy tại sao anh ta lại trắng trợn đối đầu với bọn họ? Rốt cuộc là anh ta đang muốn cái gì? Hay chỉ định thể hiện mình thông minh, tài trí?
Tô Kiến Định không tin một tên điên thông minh như thế lại chỉ vì mấy mục đích tầm thường mà phí công phí sức đi bắt Hoắc Hải Phong.
Suy nghĩ một hồi, anh phát hiện chuyện này anh cũng không thể xử lý được. Chuyện ở nước ngoài, công tước Otto cũng không tra được tin gì hữu ích, chớ nói chi là để anh đi tra, chút hiểu biết ấy anh vẫn có. “Cần hỗ trợ không?” Không đợi Tô Kiến Định sắp xếp xong lời nói, công tước Otto đã mở miệng trước. “Vậy làm phiền ông ngoại. Tình huống của
Hoắc Hải Phong và Quỳnh Thy bây giờ không tốt lắm, ông phải nhanh lên.”
Hoắc Hải Phong thế nào Tô Kiến Định không lo, nhưng mà em gái Quỳnh Thy của anh được anh nâng niu trong lòng bàn tay, không biết bây giờ đã nếm bao nhiêu tủi thân rồi.
Để ông tự mình đi xem. Chỗ kia tuy là một thành phố nhỏ, nhưng nước cũng sâu đấy. Trên đường đi vô cùng hỗn tạp, mặt ngoài nhìn có vẻ yên tĩnh an bình, nhìn qua thì chỉ như địa điểm du lịch bình thường. Thật ra khách từ nơi khác tới, hơn phân nửa đều xảy ra chuyện “Ông đi nhanh về nhanh, chú ý an toàn” Tô Kiến Định không có ý định cậy mạnh đòi đi theo, hậu phương còn để anh trấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-bi-mat-cua-hoac-tong/1746738/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.