*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Rõ ràng không lâu trước còn đang nghĩ xem phải hành hạ bản thân mình thế nào, mới qua một lúc, Trần Mộc Châu sao có thể có lòng tốt như vậy.
“Bỏ cái khăn ở miệng cô ta ra!" Trần Mộc Châu ngồi trên sô pha, thở dài, không có ý định đứng dậy.
"Trần Mộc Châu, cô đúng là phát điên rồi, từ trước đến giờ tôi không đắc tội gì với cô, lần nào cũng là cô động vào tôi trước, bất đắc dĩ tôi mới phải phản kích lại, Hải Phong cũng chưa từng chủ động chọc đến cô, không chủ động nói chuyện với cô, tại sao cô nhất định không tha cho chúng tôi!"
Tô Quỳnh Thy vừa há mồm thở dốc, vừa ngồi xổm ở trên đất, lưng dựa vào tường, chân cô có cảm giác ê ẩm, đau phát khóc.
"Phát điên?" Ánh mắt của Trần Mộc Châu đột nhiên trở nên hung dữ, cô ta đứng lên, bước nhanh đến, ngồi xổm trước mặt Tô Quỳnh Thy, nắm chặt cằm dưới của cô: “Hải Phong chỉ có thể là của tôi, rõ ràng anh ấy nên yêu tôi, nếu như không có cô, bây giờ tôi đã là vợ của anh ấy rồi!"
Ánh mắt oán hận của Trần Mộc Châu đã dọa Tô Quỳnh Thy sợ, rõ ràng mười mấy năm trước, cô ta vẫn còn là một cô bé có nụ cười e thẹn đứng trước mặt cô. Sau khi Á Đông xảy ra chuyện, đột nhiên cô ta lại biến thành bộ dạng này! Lẽ nào dáng vẻ ngày trước là do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-bi-mat-cua-hoac-tong/1746723/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.