Trong bệnh viện, Tô Quỳnh Thy vừa mới ngủ dậy, hôm qua trằn trọc cả đêm, tâm trí cô đều nghĩ về chuyện của Lê Quốc Nam, cuối cùng ngủ quá muộn, kết quả đến bây giờ mới tỉnh lại.
“Đêm qua ngủ có ngon không?”
Nhận thấy Tô Quỳnh Thy đã thức giấc, Hoắc Hải Phong đặt tài liệu trong tay xuống, nhẹ nhàng hỏi cô.
“Hơi khó ngủ một chút, Hải Phong, sao anh dậy sớm vậy?” Tô Quỳnh Thy ôm lấy chăn bông, từ trên giường ngồi dậy, cô tựa vào đầu giường, đầu óc vẫn còn hơi choáng váng, khuôn mặt ửng hồng lộ ra bộ dạng mơ mơ màng màng. Hoắc Hải Phong nhìn thấy cảnh này, tâm tình chợt có chút ngứa ngáy.
“Có chuyện cần phải xử lý. Ông nội bây giờ còn đang hôn mê, anh đương nhiên cần phải tỉnh táo. Em ngủ thêm chút nữa đi, vẫn còn sớm” Nhìn cô gái đang mơ ngủ kia, trong mắt Hoắc Hải Phong tràn ngập ý cười, anh nói khế vì Sợ quấy rầy cô.
“Không ngủ nữa, em cũng nên dậy rồi” Sau khi vuốt vuốt mái tóc bù xù, Tô Quỳnh Thy lắc lắc đầu, cố gắng làm cho bản thân tỉnh táo lại một chút, cô tựa vào đầu giường, đầu óc vẫn còn hơi choáng váng, khuôn mặt ửng hồng lộ ra bộ dạng mơ mơ màng màng. Hoắc Hải Phong nhìn thấy cảnh này, tâm tình chợt có chút ngứa ngáy.
“Có chuyện cần phải xử lý. Ông nội bây giờ còn đang hôn mê, anh đương nhiên cần phải tỉnh táo. Em ngủ thêm chút nữa đi, vẫn còn sớm” Nhìn cô gái đang mơ ngủ kia, trong mắt Hoắc Hải Phong tràn ngập ý cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-bi-mat-cua-hoac-tong/1746691/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.