“Có một số việc muốn thương lượng với cậu, đi chung đi” Tô Kiến Định mím môi, từ nãy tới giờ anh chưa nói gì. Anh ấy quay đầu nhìn Kiều Loan ngồi bên giường mà đột nhiên cảm thấy giật mình một cái. Mọi chuyện tới nước này đều là lỗi của anh ấy.
Sắc trời đã không còn sớm, khi về tới biệt thự nhà họ Tô thì Tô Kiến Định dẫn Hoắc Hải Phong đi vào phòng làm việc, còn Tô Quỳnh Thy thì ôm Tô Hướng Minh về phòng của chính mình: “Tối nay Hướng Minh ngủ sớm một chút được không. Lát nữa mẹ còn có việc bận.
Tô Quỳnh Thy xoa mái tóc mềm mại của Tô Hướng Minh rồi cười với cậu bé. Cô không thể nào trốn dưới cánh chim của anh trai và Hoắc Hải Phong cả đời này được, phải có thực lực của chính mình mới là mạnh mẽ thật sự. Thực lực cũng không phải làm một lần là xong, mặc dù quá trình này có thể sẽ rất khổ, rất mệt mỏi. Nhưng không thử một lần, không cố gắng một lần thì mãi mãi cô cũng không biết mình có thể làm được hay không!
“Mẹ đừng mệt quá nhé, nếu không thì Hướng Minh sẽ đau lòng.’ Tô Hướng Minh ôm lấy cổ Tô Quỳnh Thy rồi chôn mặt vào hõm vai cô. Trong lòng cậu bé có chút buồn bã, mặc dù cậu bé còn không biết rõ là có chuyện gì xảy ra nhưng cậu bé đau lòng mẹ mình.
“Con nít nghĩ nhiều thế làm gì. Bây giờ chuyện quan trọng nhất con cần làm là đi ngủ. Ngoan, nhanh đi về phòng đi!” Tô Quỳnh Thy tắm cho cậu bé xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-bi-mat-cua-hoac-tong/1746642/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.