“Hoắc Hải Phong, sao anh có thể như vậy được? Anh như thế này, lần sau… anh… anh sẽ còn như vậy nữa.
Tôi… tôi… Lân sau, anh cứ chống mắt lên xem tôi có cho anh bước vào cửa nhà tôi bước nào nữa không nhét” Tô Quỳnh Thy tức tới mức nói năng lộn xôn, thở hổn hển, hoàn toàn không để ý tới vẻ bối rối của Hoắc Hải Phong đang ôm chân nhảy loạn xạ. Cô vung tay rời đi.
“Quỳnh Thy à, anh chỉ muốn đùa một chút cho em vui thôi mà… Quỳnh Thy..”
Anh ôm chân nhảy nhót một lúc lâu trong phòng. Thấy cô đi rồi, Hoắc Hải Phong mới khẽ cười buông chân ra, vẻ mặt trở nên lạnh lùng.
Người ta đã đưa manh mối tới trước mắt rồi, điều tra lâu như vậy vẫn không tra ra được tin tức gì. Bây giờ, không biết Tô Kiến Định như thế nào rồi.
Mặc dù anh ấy luôn nói chắc chắn Trần Tuấn Tú sẽ không làm hại mình.
Nhưng con người của ông ta rất khó đoán, chẳng ai biết con người này có thể làm ra chuyện gì. Tô Kiến Định ở bên kia quá lâu rồi, đã đến lúc anh ấy nên trở về. Đợi những chuyện này được giải quyết xong, Quỳnh Thy của anh mới có thể yên tâm ở bên anh được.
Chỉ như vậy, Tô Kiến Định cũng mới có thể an tâm giao Tô Quỳnh Thy cho Hoắc Hải Phong.
Cô tức giận đi thẳng ra ngoài, trốn ở trong phòng của Tô Hướng Minh. Vì thường xuyên ngủ trong phòng con trai, nên trong phòng cậu bé cũng có đầy đủ đồ đạc của Tô Quỳnh Thy.
Sau khi rửa mặt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-bi-mat-cua-hoac-tong/1746616/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.