“Hoắc Hải Phong, còn chưa rõ đó có phải là Tô Quỳnh Thy không! Không ai trong chúng ta tận mắt nhìn thấy Tô Quỳnh Thy bị đưa đến đây, tôi không tin được chỉ với chút máu này!”
Lê Quốc Nam nghiến răng, giữ chặt hàm của Hoắc Hải Phong, nắm lấy cánh tay kéo anh lên khỏi mặt đất.
Vừa nói như vậy, Hoắc Hải Phong cũng đột nhiên nghĩ tới. Chỉ thấy một ít vết máu mà thôi, mọi chuyện còn chưa chắc chắn, tất cả vẫn còn có hi vọng.
“Tôi luôn cảm thấy anh có thể bảo vệ Tô Quỳnh Thy tốt nên tôi mới an tâm đi Mỹ. Một lần đi liền đi hết năm năm, vì làm việc trong phòng thí nghiệm, không có tin tức nào có thể truyền ra ngoài. Tôi vốn dĩ không muốn. Khi đó tình huống nhà họ Tô không tốt, Tô Kiến Định hôn mê, Tô Quỳnh Thy lại còn nhỏ nhưng tôi nghĩ Hải Phòng có cậu cả nhà họ Hoắc là anh chống đỡ, Tô Quỳnh Thy có thể đợi đến khi tôi quay lại.”
Giọng nói Lê Quốc Nam nặng nề, ngồi ở mép vách núi nhìn sóng biển xa xa, trong lòng hối hận giống như thủy triều tràn ngập.
“… Là tôi không chăm sóc cô ấy tốt” Lúc xảy ra chuyện, anh ta vẫn đang ở nước ngoài và hoàn toàn không nhận được tin tức gì, sau đó anh ta lại bị ông cụ Chánh lừa gạt, phiêu bạt bên ngoài một năm mới trở về Hải Phòng.
Lúc mới trở về, cả người anh ta giống như phát điên. Lúc đó cũng như bây giờ, anh ta gần như tìm kiếm toàn bộ Hải Phòng mới tìm được Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-bi-mat-cua-hoac-tong/1746509/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.