Khóe miệng của Tô Quỳnh Thy bất giác co giật, vết thương trên môi đã bắt đầu đóng vảy lại lần nữa vỡ ra, khuôn mặt co rúm lại vì đau, bàn tay nhỏ bé lơ đễnh che lấy môi, trên má nổi lên những vết ửng hồng, mê hoặc đến mức khiến cho Hoắc Hải Phong muốn dừng lại nhưng không dừng được.
Anh đưa tay xoa xoa khuôn mặt trắng trẻo và mịn màng của Tô Quỳnh Thy, giọng điệu trở nên dịu dàng hơn: “Tại sao em lại muốn nhận tiền của Trần Mộc Châu? Rõ ràng trước mắt em có sự lựa chọn tốt hơn mà, Tô Quỳnh Thy, nhà họ Lê không phải là lựa chọn tốt đâu. Đã nhiều năm như vậy, Lê Quốc Nam đến bây giờ còn không tự nuôi được bản thân, huống chỉ là giúp em. Ở bên cạnh anh nhiều năm như vậy, tại sao em vẫn không thông minh lên chứ…” Cuối cùng thì Tô Quỳnh Thy cũng biết thế nào là chọc vào tổ ong vò vẽ, việc cô đã nhận tiền của Trần Mộc Châu khiếc lòng tự trọng của một người đàn ông nào đó cũng không chịu được.
Loại chuyện này, cho dù cô nói dễ nghe cỡ nào, bất cần đến mức nào, nhưng Tô Quỳnh Thy thà rằng Hoắc Hải Phong không biết, không biết cô rời xa anh lại sống chật vật như vậy.
Trái tim dường như đang bị kìm hãm bỗng nhiên đau đớn, cô vẫn chưa học được cách để trái tim mình không bị tổn thương sau bao nhiêu « nam.
Tô Quỳnh Thy nhìn Hoắc Hải Phong chằm chằm một hồi, sau đó đột nhiên cười: “Hoắc Hải Phong, chúng ta không còn liên quan gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-bi-mat-cua-hoac-tong/1746489/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.