“Kỹ năng tốt.” Giọng nói nhàn nhạt, không mang theo một chút cảm xúc, không phải là ngưỡng mộ, cũng không phải khen ngợi. Có vẻ như kết quả này không có gì đáng ngạc nhiên.
Thật vậy, nếu đã có thể xóc ra được kết quả này một lần, thì hiển nhiên ắt có thể xóc ra lần hai, lần ba.
Chiếc cốc thép được di chuyển đến trước mặt anh, anh dùng những ngón tay thon dài vuốt ve sáu chấm đỏ. Nhìn thấy nụ cười nhẹ trên khuôn mặt của Cố Tĩnh Đình. Cô ấy dường như nghĩ rằng cô ấy thắng chắc rồi?
Có chút buồn cười, có chút cân nhắc.
Đường Diệc Sâm bình tĩnh đậy nắp cốc lại lần nữa, nhìn Cố Tĩnh Đình, "Lần này, đến lượt tôi."
“Cứ tự nhiên.” Cố Tĩnh Đình không quan tâm đáp lời anh. Bản lĩnh Đường Diệc Sâm nghịch thiên đi chăng nữa thì có thể xóc sáu viên ra được năm điểm chắc?
Đường Diệc Sâm không quan tâm đến sự khinh thường và châm chọc vô tình trong đôi mắt cô. Anh cầm chiếc cốc thép trên tay lên ướm ướm nặng nhẹ. Sau đó nhấc nó lên.
Cũng giống như Cố Tĩnh Đình, anh bắt đầu lắc lư cổ tay, ánh mắt từ đầu đến cuối đều nhìn Cố Tĩnh Đình. Nhìn thấy sự kiên định và duyên dáng trong đôi mắt cô, cô dơ tay nhấc chân đều toát lên vẻ tự tin từ trong máu.
Cổ tay càng lúc càng dùng sức, động tác lắc cũng lúc càng nhanh hơn. Cuối cùng vẽ ra một nửa vòng tròn trên không rồi cộp một tiếng đặt cốc xuống.
Giữ chặt cốc, xúc xắc rơi xuống.
Cả căn phòng chìm trong im lặng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-bi-an/496307/chuong-79-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.