"Đã lâu không gặp."
Giọng nói trầm thấp mang theo vài phần gợi cảm nhẹ nhàng lọt vào tai Cố Tĩnh Đình. Dưới ánh sáng chói mắt của đèn chân không ở bãi xe. Đây là lần đầu tiên Cố Tĩnh Đình nghiêm túc nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông trước mắt.
Anh cao chừng 1m85. Áo gió màu đen khiến anh thoạt nhìn có thêm vài phần thần bí. Hai tay tùy ý đút vào túi áo gió, tựa như anh vừa mới chơi golf cùng người khác chứ không phải điên cuồng đua xe ôm cua với cô.
Gương mặt anh tuấn, sống mũi cao, thẳng tắp. Đôi môi không được tính là quá mỏng nhưng nhìn vào có vẻ rất gợi cảm, lúc này hơi nhếch lên. Đồng tử đen láy sắc bén, mỉm cười như có như không nhìn cô chằm chằm. Cố Tĩnh Đình chợt nghĩ tới lần bị anh “ăn đậu hũ” đó.
Nét mặt lạnh đi, tưởng chừng cô không thể kiềm chế được ý nghĩ muốn cho người đàn ông trước mắt này một phát súng.
Tiểu Lâm đưa áo khoác lông vũ đến. Phác Tương Vũ nhận lấy rồi mặc vào cho cô. Mà Tang đang đứng đối diện cuối cùng cũng lên tiếng.
"Tôi thắng rồi."
Động tác giơ tay mặc quần áo của Cố Tĩnh Đình hơi khựng lại, cô lạnh lùng liếc mắt nhìn Tang. Cũng chỉ là do cô nhất thời không quan sát nên mới để anh may mắn thắng mà thôi. Có gì đáng tự hào chứ?
Cố Tĩnh Đình kiêu ngạo như vậy cũng không phải vì không chịu chấp nhận thất bại, mà chỉ đơn giản là cô không thích người thắng cô lại là người đàn ông đang đứng trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-bi-an/496231/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.