Cố Tĩnh Đình bị anh ta ôm chặt đến mức cháng váng. Một lúc sau, cô nhanh chóng vươn tay ra, kéo cánh tay của đối phương đang ôm mình, kéo nó ra, giơ lên rồi gập xuống.
Mặc dù hôm nay cô mặc đồ có hơi dày cộm, nhưng điều đó chẳng ảnh hưởng gì đến động tác của cô cả. Người trước mặt dường như chẳng có chút đề phòng gì nên đã bị Cố Tĩnh Đình trong nháy mắt hắt văng ra rồi ngã xuống đất.
Khoảng khắc người đó ngã xuống đất, những người đứng trong đại sảnh cũng rùng mình, kinh hãi vội đứng lên, mặt người nào người nấy đều hết sức cảnh giác nhìn Cố Tĩnh Đình.
“Tĩnh Đình yêu quý của anh. Em cũng tàn nhẫn thật đó.”
Phác Tương Vũ sau khi bị Cố Tĩnh Đình quật ngã xuống đất liền ngồi dậy với vẻ mặt buồn bã nhìn cô. Khoé môi anh ta hơi mím lại, dáng vẻ như một đứa trẻ đang chịu ấm ức.
Cố Tĩnh Đình chẳng thèm quan tâm, bước qua anh ta rồi đi về phía thang máy.
Phác Tương Vũ thấy cô chẳng thèm để ý đến mình thì vội vàng đứng dậy đi theo cô: “Tĩnh Đình yêu quý, em giận rồi sao? Đừng như vậy. Anh với em đã lâu như vậy không có gặp nhau. Em không thể để anh biểu hiện chút tình cảm được sao?”
Cố Tĩnh Đình liếc anh ta một cái, tay nắm chặt thành nắm đấm, giơ lên: “Phác Tương Vũ, anh tránh xa em một chút, nếu không em sẽ bóp chết anh.”
“Em đã bóp chết anh rồi.” Phác Tương Vũ nhìn Cố Tĩnh Đình đang cởϊ áσ khoác ngoài ra, vội vàng giơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-bi-an/496225/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.