Chương trước
Chương sau
Thẩm Vu Quy có chút sững sờ nhìn người phụ nữ kia.
Cô gái này trang điểm tinh xảo, ngũ quan xinh đẹp, dáng người cũng là ngực nở mông cong, là một mỹ nhân. Cô ta chạy chậm đến chỗ Phí Nam Thành, cho dù cô ta đi giày cao gót nhưng cũng thấp hơn Phí Nam Thành nửa cái đầu.
Cô ta ngửa đầu lên, giọng nói mang theo chút nũng nịu: “Để anh chờ em lâu như thế, em sai rồi!”
Từ trước đến nay, người đàn ông luôn cách xa người ngàn dặm, nghe thấy cô ta nói thế, vốn dĩ vẻ mặt có chút không kiên nhẫn lại trở về bình thường.
Cô gái lại nói chút gì đó, Phí Nam Thành liền cong môi cười, sau đó dẫn cô ta vào thang máy dành cho tổng giám đốc.
Trước khi vào thang máy, ánh mắt Phí Nam Thành như có như không nhìn về mấy người ở cửa, quay đầu dặn dò gì đó, trợ lý Phạm Phồn đi tới: “Tử Phàm thiếu gia, tôi dẫn mọi người qua phòng kỹ thuật.”
Trần Tử Phàm gật đầu.
Thẩm Vu Quy lại nhíu mày.
Đi vào thang máy nhân viên, Trần Tử Phàm không nhịn được hỏi Phạm Phồn: “Trợ lý Phạm, người phụ nữ vừa rồi là ai? Đây là lần đầu tiên tôi thấy vẻ mặt ôn hòa của anh họ với phụ nữ, hơn nữa còn tự mình xuống lầu đón…”
Thẩm Vu Quy giả bộ như không thèm để ý, nhưng lại dựng lỗ tai lên.
Trợ lý cười nói: “ Là Văn Nhược Thanh tiểu thư.”
Trương Thiên Thiên hiếu kỳ hỏi: “Văn Nhược Thanh là ai?”

Trần Tử Phàm giải thích: “Cô ta rất có tiếng trong ngành, chuyên môn rất giỏi, tốt nghiệp ở trường danh giá nước ngoài, nghe nói thầy hướng dẫn cô ta là Heno. Tôi còn nghe nói thầy hướng dẫn Rùa Đen nhập môn cũng là Heno.”
Dương Minh sợ ngây người: “Heno? Chính là bậc thầy Heno nổi danh thế giới?”
Trần Tử Phàm gật đầu, trong ánh mắt đều là mong chờ và hâm mộ: “Theo như tôi được biết, Heno có yêu cầu rất cao với nghiên cứu sinh, Văn Nhược Thanh là học trò đắc ý của ông ấy, nhưng Heno nói qua, luận về thiên phú máy tính, Văn Nhược Thanh chỉ có thể đứng thứ hai trong số các học sinh của ông ấy.”
“Ai là số 1?”
“Dĩ nhiên là Rùa Đen rồi!” Trần Tử Phàm gật gù đắc ý: “Rùa Đen được hacker toàn thế giới công khai thừa nhận, Heno là người thầy nhập môn của cậu ta, nhưng mà Heno cũng không biết Rùa Đen là ai, chúng tôi thông qua chuyện này phán đoán Rùa Đen rất có thể là một trong những sinh viên trường họ, đáng tiếc, đến bây giờ, không có mấy người biết thân phận của Rùa Đen.”
Trần Tử Phàm giải thích xong lại cảm khái: “Anh họ tôi thật có bản lĩnh, tìm không được Rùa Đen lại có thể tìm được Văn Nhược Thanh giúp đỡ.”
Nghe nói thế, Thẩm Vu Quy trầm mặc.
Không biết vì sao, cô cảm thấy có chút tức giận. Mặc dù hôm qua cô đùa giỡn Phí Nam Thành, nhưng hôm nay cô đến nơi này, thật sự muốn giúp anh giải quyết vấn đề. Nhưng mà anh cũng không có làm gì sai, anh không tìm thấy cô, tìm Văn Nhược Thanh giúp cũng là hợp tình hợp lý, cho nên, cô giận cái gì?
Mấy người lên đến tầng 18 của bộ phận kỹ thuật, Phạm Phồn giao họ cho giám đốc bộ phận kỹ thuật, liền đi lên tầng cao nhất.
Trên mặt giám đốc Lý bộ phận kỹ thuật đều là nụ cười, nhiệt tình đưa cho họ một phòng, sau khi dẫn họ vào liền lấy cớ bận việc đi ra.
Trần Tử Phàm ngồi trong phòng làm việc, đột nhiên nhíu mày: “Không đúng, nếu như Văn Nhược Thanh chỉ giúp đỡ giải quyết vấn đề, như vậy cũng không cần anh họ tự mình xuống đón! Quan hệ của hai người họn nhất định không đơn giản.”
Nói xong lại nhướng mày, cười trên nỗi đau khổ của người khác, nhìn về phía Thẩm Vu Quy, nói: “Haha, mắt gấu trúc, cậu khẩn trương à? Nói cho cậu biết, có rất nhiều phụ nữ xinh đẹp theo đuổi anh tôi! Cô phải để tâm vào!!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.