Cái thiết kế kia, cho dù không có tối ưu hóa thành công cũng có thể cầm giải thưởng về, nếu như cô ta không có làm ầm ĩ, cô ta vẫn là chủ hạng mục này!
Thẩm Chỉ Lan run rẩy, những vinh dự kia, cứ thế mà cách cô ta quá xa!
Trương Thiên Thiên nghĩ đến dáng vẻ hất hàm sai khiến của cô ta, phản kích: “Thẩm Chỉ Lan, cô nhanh chóng thu dọn đồ đi, đừng ở chỗ này lãng phí thời gian của chúng tôi.”
Thẩm Chỉ Lan bị nói đến mức mặt đỏ bừng.
Trương Thiên Thiên chỉ vào mấy cái thùng: “À…Hôm qua các người mang máy tính đến còn chưa có mở ra, hiện tại dọn đi cũng rất tiện. Tôi nói này, cô giày vò như thế một lúc, không ngại phiền à!”
Thẩm Chỉ Lan giận giữ nói: “Cô!”
Sắc mặt Thẩm Chỉ Lan dữ tợn, khóc lóc chạy ra ngoài.
Dương Tiêu ôm lấy máy tính, ánh mắt âm trầm nhìn thoáng qua Trương Thiên Thiên, sau đó đổi theo.
Trương Thiên Thiên bị anh ta nhìn, khiến cho cả người cô ấy đều cảm thấy lạnh, giống như bị rắn độc để mắt tới, làm cho cô ấy rất không thoải mái. Trương Thiên Thiên không có nghĩ nhiều, ngồi ở bên cạnh, cầm di động lên, nhắn cho Thẩm Vu Quy biết tin tức tốt này.
……………….
Dương Tiêu đuổi theo Thẩm Chỉ Lan đi ra ngoài, cô ta vừa đi vừa lau nước mắt, Dương Tiêu chạy tới trước mặt cô ta, lắp bắp nói: “Cậu, cậu, đừng khóc…”
Thẩm Chỉ Lan dừng bước, hai mắt đẫm lệ hung ác nhìn về phía anh ta, bỗng nhiên cô ta dùng túi xách đập vào người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-bi-an-boss-muon-cai-thai/1682054/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.