Một câu khiến cho động tác của Thẩm Chỉ Lan dừng lại, tức giận bỏ tay xuống.
Thẩm Vu Quy yếu ớt nói: “Các người không về thay quần áo sao?”
Thẩm Chỉ Lan tức đến mức cả người đều run rẩy, tuy cô ta muốn ở lại quấy rồi, nhưng dầu mỡ trên người khiến cho cô ta cảm thấy khó chịu, chỉ có thể hung ác nói: “Chúng ta đi!”
Lúc đi đến cửa, Thẩm Chỉ Lan không cam lòng quay đầu lại, nhìn về phía Trần Tử Phàm: “Sáu giờ tối ngày kia, cũng là lúc hết hạn báo danh, anh cho rằng, vấn đề mà anh suy nghĩ một tháng cũng chưa giải quyết xong, đến ngày cuối cùng, anh có thể giải quyết sao? Trần Tử Phàm, chỉ cần anh cúi đầu nhận lỗi với tôi, tôi liền có thể cho anh gia nhập nhóm của tôi, để cho anh tiếp tục tham dự cuộc thị này…”
Trần Tử Phàm cười lạnh: “Tạm biệt, không tiễn!”
Thẩm Chỉ Lan nắm chặt tay: “Như vậy, 6 giờ tối ngày kia, tôi hi vọng các người có thể chuyển khỏi phòng thí nghiệm! Bị hủy bỏ tư cách tranh tài, các người không có quyền lợi được sử dụng nơi này!”
Bọn họ nhanh chóng rời đi, phòng thí nghiệm rơi vào yên tĩnh.
Thẩm Vu Quy thấy bầu không khí nặng nề hơn, thoải mái nói: “Được rồi, con ruồi đi rồi, các người tiếp tục.”
Nhưng nghe thấy thế, Vương Khánh Quốc và Dương Minh đều cúi thấp đầu.
Dương Minh chần chờ nói: “Lão đại, chúng ta thật sự không làm được sao?”
Vành mắt anh ta đỏ lên, hạng mục này bọn họ đã làm ròng rã nửa năm, cho dù không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-bi-an-boss-muon-cai-thai/1682047/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.