" Thế.. Ặc.. My Di giải nghệ được 3 tháng, anh đã biết chưa?"
Ảnh Vũ nhấc cô lên đùi anh, xoa bụng cô, cắn tai cô, thì thầm
" Anh ở bên em 3 tháng nay, từ lần gặp của 3 tháng trước cũng chưa từng chạm mặt lại lần nào sao biết được?"
Cẩm Lệ đánh cái tay hư hỏng đang sờ soạn lung tung khắp bụng, ngượng ngùng đáp
" Cũng đúng "
Anh đưa tay lên bẹo má cô, cười xấu xa
" Lệ Lệ, anh đói chết đi được"
" Mẹ kiếp, anh tưởng mình anh đói? Bữa trưa của tôi đâu?"
Ảnh Vũ rúc vào cổ cô, ngọ nguậy, nũng nịu (==) hại cô rất ngứa ngáy, cười khành khạch
" Lệ Lệ, lũ cá bắt nạt anh, anh bảo nó đứng nhúch nhích để anh chặt một cái thôi, nó nhất định không nghe.."
Ảnh Vũ nói chuyện rất trẻ con, buồn cười, thế mà.. lọt vào tai cô.. Lại rất đáng yêu...
" Tôi đói rồi..."
Ảnh Vũ một tay lật người cô đối diện với anh, rất tà mị nhếch môi
" Cho anh ăn no trước rồi anh cho em ăn "
Cẩm Lệ híp mắt lại, nhả từng câu
" Cm anh!!!"
Ảnh Vũ:"..."
...
Tại trung tâm mua sắm
" Cái này, cái này, cái này nữa.. Ừ.. Lấy hết cho tôi " Cẩm Lệ tay chân chỉ loạn xạ, có vẻ rất muốn mang cả cái shop thời trang này về nhà.
Ảnh Vũ một tay gác lên sà ngang, hơi hí mắt nhìn cô thích thú
" Bụng em to như vậy sao mặc vừa mấy bộ áo sexy kia. Lệ Lệ, anh hiểu tấm lòng em mà.. Không cần mất công quyến rũ anh..."
Cẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-bat-dac-di/141825/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.