" Bác, cháu có đến muộn?"
Dịch Ảnh Vũ chưa nói hết câu, một giọng nữ chua chua, sặc mùi son phấn chen ngang.
Tim Cẩm Lệ hẫng một nhịp
Là My Di. Sao cô ta lại đến đây? Cẩm Lệ quay phắt mặt sang nhìn chằm chằm anh.
Dịch Ảnh Vũ sợ cô hiểu lầm là anh troll cô, vội vàng đứng dậy
" My Di?"
Bà Tân Thụy cười khinh bỉ, nhẹ nhàng kéo tay My Di xuống ngồi cạnh bà, ân cần quan tâm.. Như mẹ chồng...
" Có mệt không con? Bác gọi con gấp như vậy có làm con khó xử?Lỡ dở việc quay phim? ""
My Di cười e lệ, hiền hòa bảo
" Dạ không bác, chỉ cần bác gọi, có việc gấp đến mấy con cũng sẽ đến "
Cẩm Lệ tự nhiên thấy buồn nôn. Ặc, người tung người hứng, quả Là mẹ chồng tốt, con dâu ngoan. Đất này còn chỗ cho cô diễn?
Cẩm Lệ muốn đứng dậy ra về, cô không thể làm bóng đèn cản trở hạnh phúc gia đình họ. Dịch Ảnh Vũ thấy phản ứng của cô, nhất thời luống cuống muốn dí cô ngồi lại... Thế nào mà... Tay lại đặt nhầm chỗ... Một cái giáng thẳng vào... chỗ ấy của cô...
Cẩm Lệ trợn mắt, Dịch Ảnh Vũ trợn mắt. Bà Tân Thụy thấy chả ra làm sao cả. Ho khan
"Ảnh Vũ, con ngồi xuống đi, không cần phải bất ngờ như vậy "
" Mẹ, sao mẹ lại gọi cô ta tới? "
Bà Tân Thụy nguýt anh một cái, nhếch môi cảnh cáo Cẩm Lệ, nói cho anh nghe cũng là nói cho cô nghe
" Ý mẹ đã rõ, con còn chưa hiểu? Ảnh Vũ, trong thờj gian qua,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-bat-dac-di/141823/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.