Ngày ngày ở khách sạn trôi qua, cho tới 8 giờ tối, Hoa Thần nhận được điện thoại của Tô Ngưng, cô ở trong điện thoại nói mình đã đến thành phố Mộ Phong, lập tức sẽ tới sẽ tới khách sạn Thu Phong.
Hoa Thần sắc mặt phức tạp nhìn tôi, trầm mặc không nói.
Hạ Mộc Lạo cũng dị thường im lặng. Tôi cũng không nói.
Giờ phút này tôi còn có thể nói cái gì? Có khả năng làm cái gì đây? Có lẽ Hoa Thần và Tô Ngưng sắp kết hôn, Hoa Thần chắc chắc rất để ý tới cô ấy, bằng không anh đã không trưng cái biểu tình này ở trên mặt.
Tôi không thể gây thêm phiền phức cho Hoa Thần được, quan hệ giữa chúng tôi chỉ dựa trên cơ sở tiền bạc, anh đã đáp ứng đầy đủ những thứ tôi yêu cần, nếu giờ phút này tôi mà gây thêm rắc rối cho anh là tôi không đúng. Tốt nhất là tôi rời đi trước, bằng không, nếu Tô Ngưng phát giác ra được quan hệ mập mờ giữa tôi và Hoa Thần, đến lúc đó cả thành phố đều biết, mẹ khẳng định sẽ không bao giờ tha thứ cho tôi, nếu chỉ lừa bà một lần, có lẽ sẽ được tha thứ, nhưng mà tôi đã lừa bà hết lần này tới lần khác.
Tôi hiện tại chỉ là một sinh viên, căn bản không thể độc lập sinh tồn, sức khỏe mẹ không được tốt, không thể đi làm, nếu không có tiền của Hoa Thần, tôi tất nhiên là phải nghỉ học. Cấp ba, khi tôi còn chưa đỗ vào Thánh Hoa, nghỉ học có lẽ tôi sẽ làm, nhưng vấn đề hiện tại là tôi đã vào được trường Thánh Hoa, giấc mộng nhiều năm sao có thể dễ dàng buông tha như vậy? Chỉ có thể tiếp tục làm tình nhân của Hoa Thần, chờ đến khi tôi có thể độc lập sinh tồn, hợp đồng cũng hết hạn. Hiện tại, chỉ có rời đi mới là biện pháp tốt nhất.
Do dự hồi lâu, cuối cùng đánh vỡ trầm mặc:” Tôi đi trước, cô ấy sẽ không biết được đâu.” Khóe miệng khẽ nhếch lên, chống lại ánh mắt của Hoa Thần.
Ánh mắt của Hoa Thần càng lúc càng phức tạp, gắt gao khóa trụ tôi. Tôi nghĩ, anh hẳn là đang lo lắng việc tôi sẽ rời đi, dù sao tôi và anh cũng không có tình cảm gì, quan hệ của chúng tôi cũng chỉ dựa trên tiền bạc.
Hoa Thần lắc đầu:” Là anh mang em tới, làm thế nào có thể để em một mình rời đi.”
Hạ Mộc Lao nhìn Hoa Thần một lúc lâu rồi liếc mắt một cái, quay đầu lại nhìn tôi:” Tô Thiển Thiển, cô không thể đi trước, Tô Ngưng cũng biết cô đang ở đây.”
Trong đầu “ BOM” một tiếng, tất cả trở nên trống rỗng, chẳng lẽ bí mật tôi vất vả che dấu hơn nửa năm bây giờ sẽ bị vạch trần sao? “ Phải làm thế nào bây giờ?’
Hay là thuê thêm một căn phòng, nói không quá, ngày đó Hạ Mộc Lạo cũng đã nói với Tô Ngưng rằng tôi là bạn gái của hắn.
Một lúc lâu sau, Hạ Mộc Lạo thản nhiên nói:” Hiện tại chỉ còn một cách, Tô Thiển Thiển- cô ở phòng 888 cùng với tôi, Tô Ngưng rất mẫn cảm, nếu như thuê một căn phòng khác, cô ấy khẳng định sẽ nghĩ rất nhiều.”
Khiếp sợ nhìn Hạ Mộc Lạo, há mồm muốn nói, nhưng không phát ra nổi tiếng nào. Một nam một nữ, một chỗ một đêm cũng không có vấn đề gì, nhưng nếu làm thế thì phải ở chung phòng với hắn mấy đêm, hơn nữa tôi còn rất ghét hắn, lỡ nửa đêm hắn nổi cơn thú tính, tôi đây biết trốn chỗ nào?
Hoa Thần có thâm ý khác nhìn tôi liếc mắt một cái, lại đem tầm mắt chuyển về hướng Hạ Mộc Lạo, chờ hắn nói tiếp.
Hạ Mộc Lạo vẻ mặt khinh thường nhìn tôi từ trên xuống dưới, phun ra một câu:” Các người không cần nhìn tôi như vậy, hiện tại không còn có cách nào tốt hơn, có đồng ý hay không tùy các người, dáng người của Tô Thiển Thiển tôi một chút cũng không có hứng thú.”
Dáng người của tôi làm sao? Ngoài bộ ngực không được lớn cho lắm, thì tất cả các chỗ khác cũng đều được coi là quyến rũ, yêu cầu của anh cao quá rồi đấy! “ Không có hứng thú là tốt nhất, tôi vẫn còn sợ thú tính trong người anh lắm nha!” Không chút khách khí độp lại một câu.
Nói xong, không đợi Hoa Thần mở miệng, Tôi đứng dậy thu dọn đồ đạc. Tuy rằng Hoa Thần vẫn chưa nói gì, nhưng tôi biết ánh mắt của anh chưa bao giờ rời khỏi người tôi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]