*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chú họ vẫn không trả lời tôi, tôi chán nản bảo: “Chú xem, chú việc gì phải khổ như thế chứ? Nhỡ cháu không nhận được hạc giấy cầu cứu của chú thì làm thế nào? Chú định thành chất dinh dưỡng vĩnh viễn cho lão yêu nghìn năm không già ở đây à!” Chú họ bất đắc dĩ nói: “Lần này đúng là chủ đã chủ quan, chứ không ngờ đây lại là một cái bẫy.” Tôi chỉ3vào cái lưới đỏ đang vẫy giữ đám âm hồn: “Những kẻ kia cũng nghĩ như thế đấy...” Nhưng tôi tức thì tức, trong lòng vẫn hiểu chú ấy làm thế là vì tôi..
Cũng vô cùng cảm động
Tôi than nhẹ: “May mà chú không bị làm sao, nếu không dù có xuống Âm Ti chúng ta cũng khó có cơ hội gặp mặt.” Chú họ bỗng nhiên trừng mắt nhìn tôi và nói: “Tiến Bảo, cháu thực sự không sợ chết sao?” Tôi nhún nhún vai: “Cháu cũng không nói chính xác được mình có sợ hay không? Nhưng cháu biết chuyện đã đến nước này, có sợ hãi cũng vô dụng.” Chú họ gật đầu: “Ở phương diện này, cháu1suy nghĩ thoáng hơn chú nhiều, đừng thấy chú sống nhiều năm hơn cháu, nhưng đến giờ vẫn chưa nhìn thống chuyện sống chết...” Tôi vừa cười vừa bảo: “Mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852712/chuong-1908.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.