*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tôi không tin: “Cả một vùng núi hoang vắng rộng lớn như thế này làm sao mà quản lý hết được? Tôi không tin không có dân phượt vào đó chơi?”.
Ông chủ lắc đầu và bảo: “Cậu tuyệt đối không nên nghi ngờ điều này, từ homestay của chúng tôi đi về phía núi Đầu Gà không đến mười cây số, thì sẽ gặp3chướng ngại vật trên đường cùng trạm gác, người bình thường nếu đi xe sẽ bị vật chắn trên đường cản lại không thể đi tiếp, nếu như đi bộ, cho dù có qua được đoạn chắn đầu tiên, nhưng đi về phía trước không bao lâu nữa thì cũng không có đường để đi tiếp.”
Tôi líu lưỡi nói: “Còn thần bí như vậy ạ! Vậy những người dân ở quanh đây không ai muốn đi xem mộ cổ trong núi Đầu Gà là như thế nào sao?” “Nơi như thế có gì đáng xem? Tôi nói cho cậu biết, nhà chúng tôi ở gần núi Đẩu Gà nhất, lúc nào cũng cảm thấy xui xẻo! Hơn nữa lúc phát hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852684/chuong-1880.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.