*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tôi cũng không kịp bước đến kiểm tra thử trong số bọn họ có ai còn sống sót hay không, mà nắm Kim Cương Xử đi vào trong rừng
Lúc này, Đinh Nhất vẫn luôn đi theo phía sau đột nhiên giữ chặt tối lại và nói với giọng nặng nề: “Mặc dù động tác của những thây khô đó chậm chạp, nhưng lại có sức lực vô cùng lớn, cho nên cậu đừng ỷ vào việc có Kim Cương Xử mà khinh thường! Sau khi đi vào phải cẩn thận một3chút, tôi sẽ luôn che chắn sau lưng cậu...”
Tôi gật đầu với anh ta: “Được, anh cũng cẩn thận đấy.”
Cũng không biết có phải bởi vì mùi máu của những người nhảy vực tác động hay không, mà những thây khô bị “trồng” vào đất kia lúc này đã bắt đầu ngo ngoe rục rịch
Nếu không phải chúng tôi sớm được biết cảnh tượng thấy khô đầy đất này, chỉ e sẽ bị một đám thấy khó dữ tợn đáng sợ trước mắt này dọa giật nảy.
Lần này không phải chúng tôi tới thăm hỏi, cho nên tất nhiên không cần chào hỏi qua lại với thấy khô
Bởi vậy tôi và Đinh Nhất thừa dịp bọn chúng còn chưa hoàn toàn bò ra khỏi mặt đất mà ra1tay luôn
Dĩ nhiên là tôi dùng hết uy lực của Kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852676/chuong-1872.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.