*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
chú Lê cũng không miễn cưỡng khi thấy Ngô Triệu Hải không muốn báo cảnh sát, dù sao đây là chuyện riêng của bọn họ, nhưng chú vẫn có nghi ngờ giống như tôi, cả hai đều không hiểu tại sao Ngô Triệu Hải lại kiên trì không muốn báo cảnh sát?
Lúc này chú Lê bỗng lên tiếng: “Đúng rồi anh Ngô, tôi nghe Ngô Vũ nói lúc cậu ấy mười mấy tuổi đã phát hiện gần gốc cây thông có khá nhiều xương trẻ em? Đây là chuyện gì vậy?”
Ngô Triệu Hải nghe chú3Lê hỏi như thể lập tức mời chúng tôi vào trong nhà, sau đó sai Ngô Vũ đi ra ngoài chuẩn bị cơm trưa cho chúng tôi
Ông ta thấy Ngô Vũ ra ngoài xong mới trầm giọng kể: “Lúc đó Ngô Vũ còn bé, có nhiều chuyện không nhớ rõ ràng nhưng khi đó tôi vừa mới lên làm trưởng thôn cho nên vẫn nhớ rất rõ chuyện này...” Tiếp đó Ngô Triệu Hải kể cho chúng tôi nghe, thật ra người năm đó bị trúng ta không phải là mấy người anh lớn tuổi hơn Ngô Vũ mà chính là anh ta..
Cho nên vừa rồi Ngô Triệu Hải mới bảo Ngô Vũ ra ngoài chuẩn bị cơm trưa
“Người trúng tà là Ngô Vũ? Vậy tại sao anh ta lại tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852631/chuong-1827.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.