*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngô Vũ lắc đầu nói: “Đương nhiên không có, nếu không nơi này làm gì còn ai dám đến? Có điều tôi nghe nói, sau khi chúng tôi gặp ma ở cây thông kia, chú Hải đã mời thầy phong thủy về dọn dẹp một lần, cho nên bây giờ dưới cây thông đã không còn chút xương cốt nào nữa.”
Đang nói chuyện, mấy người chúng tôi đã đi đến cổng ủy ban thôn, cũng chính là từ đường của dòng họ Ngô
Những nơi thờ cúng bài vị tổ tiên3đến buổi tối khó tránh được có cảm giác lạnh lẽo, cho nên người bình thường nếu không có việc gì sẽ chẳng có ai đêm hôm khuya khoắt chạy đến từ đường nhà khác chơi cả
Nhưng tình huống này thì khác, bởi vì chú Lê rất tò mò vị cao nhân đã đưa cả dòng họ Ngô đến đây là người như thế nào...
Vì lúc nãy Ngô Triệu Hải đã dặn dò Ngô Vũ, cho dù chúng tôi muốn đi đâu anh ta cũng phải đưa chúng tôi đi, nên khi chú Lê muốn đến xem từ đường của thôn bọn họ, Ngô Vũ cũng không nói gì, hơn nữa nơi đó cũng quá quen thuộc với anh ta rồi.
Khi Ngô Vũ mở1cửa từ đường, ánh sáng lờ mờ bên trong chênh lệch hẳn so với ánh đèn đường bên ngoài
Theo lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852626/chuong-1822.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.