Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tôi đã rất thỏa mãn rồi, tôi tin rằng ông trời sẽ không đối xử bất công với người tốt, Bạch Kiện nhất định sẽ không sao!”
Tôi hơi ngượng ngùng gật đầu: “Ừ, chắc chắn sẽ thế! Chị dâu yên tâm đi, kể cả Diêm Vương sai âm sai đến, em cũng sẽ đuổi hết bọn họ đi!” Sau đó hai chúng tôi ngồi yên trên ghế ở hành lang nói chuyện phiếm, tối kể lại cẩn thận những chuyện xảy ra cho Bạch Thu Vũ nghe
Trong lúc đó tôi còn đi phòng bác sĩ một lần để hỏi xem có thể cho Bạch Thu Vũ mặc đồ vô trùng đi vào thăm một chút không? Nhưng bác sĩ lại đề nghị tốt nhất chúng3tôi đừng đi vào, vì 48 giờ sau phẫu thuật vô cùng quan trọng, những sự cố như lây nhiễm sau phẫu thuật cực dễ xuất hiện biến chứng, cho nên bọn họ đề nghị ngoại trừ nhân viên y tế thì những người khác hạn chế đi vào trong thời gian này.
Tôi nghe thể đành an ủi Bạch Thu Vũ: “Chị dâu, không cần vội vài giờ làm gì, dù sao người là quan trọng nhất! Chẳng phải chỉ là chờ thôi sao? Chúng ta cứ chờ vậy! Em cũng không tin anh Bạch cứ ngủ mãi trong đó!” Bạch Thu Vũ bị tôi chọc cười, sau đó chị ấy thở dài: “Tôi cũng thấy anh ấy không thể ngủ suốt trong đó...”
Tôi thấy1Bạch Thu Vũ cuối cùng cũng vui vẻ được một chút thì thầm thở phào
Thật ra Bạch Kiện có thể vượt qua được hay không ngoại trừ ý chí bản thân anh ta ra, quan trọng nhất vẫn là phải diệt trừ hết những tà ma có ý đồ với Bạch Kiện
Vừa nhớ lại ma nữ câu hồn đêm hôm qua, trong lòng tôi hơi có cảm giác bất an, vấn đề này nhất định phải giải quyết trong hôm nay để tránh cho bên phía Bạch Kiện xảy ra sự cố
Vì vậy tôi tranh thủ lúc Triệu Tinh Vũ đi ăn sáng mà qua phòng Đinh Nhất kể đơn giản cho Chú Lê nghe những chuyện đã xảy ra tối hôm qua
Chú Lê hơi6nhướng mày, nói: “Lại có loại chuyện như vậy? Cũng may mà cháu gặp được, nếu không đêm qua Bạch Kiện lành ít dữ nhiều rồi?” Tôi gật đầu: “Còn không phải thế à, ma nữ bây giờ khi tìm thế thân đều ngông cuồng ngang ngược như thế à? Tiến thẳng đến phòng chăm sóc đặc biệt để câu hồn luôn?” Chú Lê lắc đầu: “Phần lớn những bệnh nhân ở phòng theo dõi cấp cứu đều có hồn phách không ổn định nên đây là thời điểm những oan hồn tìm thể thân dễ ra tay nhất
Nhưng dưới tình huống bình thường chỗ này đều có âm sai, cho nên không đến lượt những oán quỷ này ra tay mới đúng! Nếu đã4thế, chú đưa cháu một lá bùa, tối hôm nay cháu dán nó lên cửa phòng chăm sóc đặc biệt!”.
Tôi liên tục xua tay với Chú Lê: “Ôi, chú của cháu ơi! Chú bảo cháu dán một lá bùa màu vàng vào cửa tự động phòng ICU? Vậy chắc chắn sẽ bị bảo vệ đuổi ra mất!”
Chú Lê nghe xong thấy cũng đúng, chú ấy nhăn nhó: “Vậy phải làm thế nào? Không thể dán bùa vào cửa, người cũng không thể vào trong, vậy làm sao mà quan sát
Đêm hôm qua ma nữ không chú ý đến cháu nên mới đi vào từ cửa chính, tối hôm nay chưa chắc đã như vậy, chỉ sợ nếu cô ta muốn tránh mặt cháu..
thì sẽ có3rất nhiều biện pháp.”
Tôi suy nghĩ một lúc rồi đáp: “Mặc kệ, chú cứ đưa cháu vài lá phù, đến lúc đó tùy cơ ứng biến vậy!”
Nói xong tôi đi đến bên cạnh giường Đinh Nhất và thấy anh ta đang ngủ rất sâu, xem ra buổi sáng chỉ là tạm thời tỉnh lại, thân thể anh ta hiện giờ chắc vẫn khá là yếu, dù sao cũng là một người sống có máu có thịt, bị thương nghiêm trọng như vậy cũng phải cho anh ta vài ngày “tự hồi phục”.
Một ngày sau đó tôi luôn trong tình trạng chạy cả hai đầu, Đinh Nhất lúc tỉnh lúc ngủ, Bạch Kiện vẫn luôn chìm trong hôn mê
Tôi thấy Bạch Thu Vũ luôn đứng canh ở cửa phòng theo dõi cũng không tốt, đừng để đến lúc chồng chị ấy tỉnh lại thì chính Bạch Thu Vũ lại bị bệnh vì mệt mỏi!
Mấy người đàn ông chúng tôi thì sao cũng được, nhưng Bạch Thu Vũ dù sao cũng là phụ nữ, vì thế tôi đã thuê một gian phòng cạnh bệnh viện để lúc nào mệt chị ấy có thể qua đó nghỉ một chút
Khi Bạch Kiện chưa tỉnh lại tôi còn phải đánh một trận đánh ác liệt..
Trước đây khi gặp được tình huống này bên cạnh tôi vẫn có Đinh Nhất, bây giờ anh ta còn đang nằm trong phòng bệnh nên tôi đành chộp Đàm Lỗi đến cho tạm đủ số.
Tôi cảm thấy Đàm Lỗi dù sao cũng là đệ tử của Chú Lê, mặc dù lực chiến đấu không bằng Đinh Nhất nhưng đối phó với một số “Yêu ma quỷ quái” thì cậu ta còn biết hơn tôi nhiều, cho nên tôi bảo cậu ta đưa Chú Lê về trước rồi quay lại bệnh viện giúp tôi
Triệu Tinh Vũ thấy tôi đã trông cả đêm hôm qua trong bệnh viện nên bảo tôi đêm nay hãy về nghỉ, còn lại cứ để anh ta lo..
Tôi lắc đầu: “Không sao đâu, cứ để tôi trông thêm một đêm, chỉ cần Bạch Kiện có thể khôi phục ý thức thì chúng ta không cần phải ở đây nữa.”
Thật ra nếu không có chuyện “Ma nữ câu hồn”, chắc tôi cũng không cần canh giữ ở đây, chẳng biết trong phòng ICU này đã có bao nhiêu oan hồn chết oan như vậy..
Buổi tối khi Đàm Lỗi quay lại bệnh viện, tôi đang điều tra xem có bao nhiêu y tá trực đêm tại phòng ICU
Vậy mà sau khi dò hỏi mới biết được, dưới tình huống bình thường thì buổi tối chỉ có một y tá, nếu như có biến cố, cô ta sẽ gọi bác sĩ trực cũng không muốn
Trong lúc tôi đang phân vân làm cách nào giải quyết cô y tá này để dán mấy lá bùa trên cửa, thì bất ngờ có một giọng nói vang lên từ phía sau: “Cô y tá đấy trông cũng được nhỉ? Anh đã nhìn chằm chằm người ta một nén nhang rồi đấy.”
Tôi nghe được cách tính giờ cổ xưa thì không cần quay đầu lại cũng biết là ai..
Quả nhiên có một cô gái xinh đẹp mặc áo trắng đứng sau lưng và đang mỉm cười nhìn tôi
Tôi hơi giật mình hỏi: “Bạch Linh Nhi? Sao cô lại đến đây?” Bạch Linh Nhi khẽ mỉm cười nói: “Tôi đi tìm Chú Lê, chú nói anh đang ở trong bệnh viện nên tôi đến xem có chỗ nào cần giúp đỡ không...”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.