*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Giọng Bạch Kiện rất âm tà: “Hối hận rồi? Nếu bây giờ hối hận vẫn còn kịp, chỉ cần mày thuần phục tao, thì có thể tiếp tục sống sót...”
Tôi bị hắn viết không nói lên lời, chỉ có thể cực khổ, vô ích bám lấy tay hắn, nhưng tay Bạch Kiện cũng như kìm sắt vậy, tôi không lung lay được chút nào.
Tôi không cam tâm chết đi3như vậy, kế hoạch của tôi vốn là dụ tên tà thần Nam Dương này ra khỏi thân thể Bạch Kiện, sau đó mặc kệ hắn đã nhập vào thân thể tôi hay chưa tôi đều có cách giết chết hắn.
Nhưng nếu bây giờ tôi chết đi, những chuyện xảy ra sau đó sẽ không nằm trong tay tôi nữa, cái chết của tôi cũng không mang lại bất cứ ý nghĩa gì
Nghĩ đến đây, tôi bất ngờ rút Kim Cương Xử bên hông ra, sau đó đặt ở bên dưới tay phải của Bạch Kiện đang bóp cổ tôi.
Đúng như tôi nghĩ, Bạch Kiện lập tức buông tay, cả người tôi ngã ngồi xuống đất, cố gắng thở hắt từng hơi
Đến khi không khí1tràn đầy trong phổi, tôi mới cảm nhận được cảm giác “còn sống thật là tốt”
Bạch Kiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852600/chuong-1796.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.