*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đó là một cậu bé xấp xỉ tuổi với Tuấn Bác
Tuy rằng cậu bé trông rất bình thường so với những đứa trẻ vừa rồi, nhưng ánh mắt của cậu bé lại dại ra, thoạt nhìn hình như trí óc cũng có một chút khuyết tật
Lúc này viện trưởng Lưu vẫy tay với cậu chàng ngốc to con vừa rồi và nói: “Đại Hải, cháu bế Tiểu Cường đến chỗ dì Lý, bảo bà ấy bôi một ít thuốc mỡ lên mắt cá chân cho Tiểu Cường là sẽ không sao nữa.” Đại Hải làm ngay, bế luôn Tiểu Cường lên, sau đó3nói cộc lốc với viện trưởng Lưu: “Yên tâm đi viện trưởng Lưu, cháu sẽ nói với dì..
dì Lý.”
Viện trưởng Lưu nhìn bóng lưng của Đại Hải và nói với chúng tôi: “Đừng thấy vóc dáng của Đại Hải cao, nhưng trí óc của nó giống như đứa trẻ mấy tuổi, mãi mãi không lớn lên và trở nên chín chắn được
Lúc Tiểu Cường đến, mặc dù kiểm tra tất cả các mặt đều biểu hiện không có vấn đề, nhưng mà phán đoán dựa vào kinh nghiệm của chúng tôi, chỉ số thông minh của nó hình như cũng có chút vấn đề
Bởi vì trẻ con bình thường lớn như vậy phải biết nói ra tên của cha mẹ, trừ khi nó từng bị kích thích gì đó về tinh thần,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852590/chuong-1786.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.