*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Những cảnh kể tiếp khiến cho tôi mở rộng tầm mắt
Lư Cẩm bỗng tóm lấy một con mèo con bên cạnh, sau đó đi vào phòng của bé Tuấn Bác một cách cứng ngắc, cũng chính là căn phòng mà chúng tôi phát hiện ra hình vẽ quái lạ kia.
Ước chừng sau sáu, bảy phút, một cảnh khủng khiếp xuất hiện: Lư Cẩm đi chầm chậm ra khỏi phòng của Tuấn Bác, lúc này con mèo trên tay cô ta đã không còn đầu, vết cắt ở cổ vẫn đang không ngừng rỏ máu..
Mà trên người và trên mặt Là Cẩm cũng đầy vết máu
Xem đến đây, Bạch Kiện không kìm được phải3nói: “Chắc chắn người phụ nữ này điên rồi!” Tôi nói một cách sâu xa: “Anh nói sai rồi
Cô ta chẳng những không điên mà còn rất có mục đích...”
Quả nhiên chuyện kể tiếp bị tôi nói trúng
Lư Cầm không hề hoang mang, bỏ con mèo chết vào một cái túi đựng rác màu đen, sau đó cô ta xoay người vào phòng vệ sinh hứng một chậu nước trong, rửa sạch sẽ vết máu trong phòng khách.
Ai ngờ ngay lúc này, trong phòng Tuấn Bác đột nhiên vang lên âm thanh, Lư Cầm nghe tiếng lập tức đứng dậy đi vào, một lúc sau thấy cô ta ôm vài món quần áo nhỏ dính máu đi vào phòng vệ sinh
Ngay sau đó tôi và Bạch Kiện nhìn thấy hình ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852588/chuong-1784.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.