*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chú Lê thở dài liên tục và nói: “Cho nên mới nói, lần này nhất định là bọn họ đã trêu chọc vào thứ tà ma không tầm thường...”.
Hôm đó, sau khi chúng tôi ăn cơm trưa xong, tôi và Đinh Nhất đi theo Bạch Kiện trở về đơn vị, hai bác sĩ pháp y trong phòng pháp y vừa thấy là tôi tới thì rất biết điều đẩy cửa đi ra ngoài
Xem ra sự xuất hiện của tôi đã trở thành một chuyện “gặp mãi thành quen” rồi, các đồng nghiệp của Bạch Kiện luôn mang thái độ “nhìn thấu mà không nói toạc ra”.
Bởi vì lúc ấy pháp y đang chuẩn3bị khám nghiệm xác của Lư Cầm thêm lần nữa, cho nên thi thể được đặt trên bàn giải phẫu..
Mà khi từ từ tới gần cái xác, tôi lờ mờ có linh cảm xấu
Trước đây khi tôi cảm nhận tàn hồn trên thi thể, cho dù là không chạm tay đến thi thể cũng vẫn ít nhiều cảm nhận được một ít thông tin của người chết lúc còn sống
Nhưng giờ tôi lại không cảm nhận được gì về cái xác trước mặt
Nếu không phải cô ta đang nằm ngay trước mặt tôi, thì căn bản là tôi cũng không cảm nhận được sự tồn tại của cô ta...
Bạch Kiện thấy tôi đứng đực ra trước cái xác, vội hỏi tôi làm sao vậy?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852583/chuong-1779.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.