*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cuối cùng Chú Lê nhìn thoáng qua lá bùa trên cửa rồi nói với Đàm Lỗi: “Bóc lá bùa đó xuống đi, chúng ta đi gặp Hoàng Đại Lâm thôi.”
Đàm Lỗi nhanh chóng đi tới cửa ký túc xá rồi xé tờ giấy bìa màu vàng xuống, ai ngờ đúng lúc ấy Hoàng Đại Lâm bỗng dưng xuất hiện bên cạnh Đàm Lỗi..
Tuy chúng tôi đều biết oán khí trên người Hoàng Đại Lâm không nặng nề, nhưng dù sao anh ta cũng là một oan hồn đã chết không nhắm mắt cho nên chúng tôi cũng hơi đề phòng, đặc biệt là Đàm Lỗi ngay lập tức nhảy đến sau lưng3sư phụ của cậu ta, động tác nhanh đừng hỏi
Đương nhiên vào lúc này chẳng có ai trong chúng tôi chỉ cậu ta nhát gan cả.
Chú Lê trầm giọng, nói: “Hoàng Đại Lâm, lúc cậu còn sống đã chịu nhiều đau khổ, vốn nến sớm xuống Âm Ti để các biệt cuộc đời này, vậy tại sao vẫn bồi hồi không chịu rời đi? Cậu có biết cậu hành động như thế sẽ làm chậm trễ cơ hội được chuyển thể của mình không?”
Hoàng Đại Lâm nghe xong thì cười khổ, giãi bày: “Tôi chỉ muốn dẫn Tiểu Mã đi cùng, nhưng tính tình thằng nhóc này quá ương ngạnh, nói thế nào cũng không chịu đi cùng tôi, nên tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852574/chuong-1770.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.