*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhưng đầu gối của Đinh Nhất như đóng đinh xuống đất, mặc cho tôi cố sức thế nào cũng không thể kéo anh ta rời khỏi mặt đất..
Trước kia tôi biết Đinh Nhất kiệm lời, nhưng Đinh Nhất của bây giờ còn kiệm lời đến mức từ sau khi tỉnh lại chẳng thốt ra một chữ nào.
Cuối cùng tôi cũng mệt hết hơi, vì vậy ngồi bệt xuống đất, bất đắc dĩ nói với anh ta: “Quỳ, quỳ, quỳ đi! Anh muốn quỳ bao lâu thì quỳ..
Chừng nào anh quỳ đủ rồi cứ kêu chít một3tiếng, sau đó tôi sẽ bảo đám người đội phó đưa anh lên.”
Lúc này chú họ đi đến cạnh hài cốt của Tuệ Không rồi khom người xuống, đánh giá cỗ thi thể ngồi thiền hơn một nghìn năm này một cách cẩn thận
Sau đó chú ấy nói với vẻ hơi tiếc nuối: “Nếu không phải vị cao tăng đắc đạo này chết ở đây, ắt hẳn là có cơ hội trở thành thân xác của Phật.”
“Cái gì là thân xác của Phật cơ ạ?” Tôi khó hiểu.
Chú họ nói cho tôi biết: “Là sau khi cao tăng đắc đạo hoặc là Phật sống viên tịch, thi thể sẽ xuất hiện tình trạng không thối rữa, khuôn mặt y nguyên như lúc1còn sống..
Các tín đồ sẽ nắn lại kim thân, trở thành thân xác của Phật
Chỉ tiếc ở đây yêu khí vờn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852527/chuong-1723.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.